Kỳ Dương cười ha ha. Khưu Nặc cười to vui sướng. Đám người Tiểu Hùng chạy ra từ trong buồng cabin cũng mừng rỡ cười rộ lên.
Mai Vũ Hiên đứng trên nóc máy bay, mặt không đổi sắc nhìn về phía núi tuyết ở phương xa. Chỉ có ở trong thế giới phó bản mới có thể nhìn thấy phong cảnh thuần trắng như vậy.
Con rắn nhỏ bò đến bên chân hắn, nhìn mọi người, mặc dù nó không biết có cái gì mắc cười, nhưng vẫn rất phối hợp mà ôm lấy cái bụng, cười khanh khách mấy tiếng. Chuỗi tiếng cười ngây ngô non nớt vang lên, giống như những hạt đậu nhảy nhót giữa không trung.
Sự lạnh lẽo trong đôi mắt đìu hiu của Mai Vũ Hiên hoàn toàn biến mất, toả ra một chút ấm áp.
“Mày biết bọn họ đang cười cái gì không?” Hắn cúi đầu hỏi.
“Không biết~” Vẻ mặt con rắn nhỏ ngơ ngác.
Ở trong chiến đấu, nó chưa bao giờ cảm nhận được sự sợ hãi, cũng không để ý tới tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, càng không biết bị kẹt lại trong thế giới này sẽ xảy ra chuyện gì. Cho nên nó không cảm nhận được sự mừng như điên sau khi sống sót vượt qua kiếp nạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT