Mai Vũ Hiên và những người khác đã bị nhốt ở đây hai ngày, không có thức ăn cũng không có nước uống.
Người làm nhiệm vụ từ cấp A trở lên đều có sức sống cực kỳ mạnh mẽ, dù bị bỏ đói mười ngày nửa tháng cũng không xi nhê gì, thậm chí người làm nhiệm vụ cấp S có thể chịu đựng đến tận mấy tháng. Còn những người làm nhiệm dưới cấp A thì lại khác, họ vẫn là con người, nhịn ăn nhịn uống ba ngày đủ khiến họ thoi thóp, không chống đỡ nổi.
Bờ môi Khưu Nặc đã nứt tùm lum, cảm giác đói bụng khiến cậu ta choáng váng xanh mặt mày.
Bốn người đàn ông cao to nằm im lìm trong đống rơm, như thể đã lịm luôn trong giấc ngủ, cặp nam nữ làm nhiệm vụ tựa vào nhau, co ro trong góc tường.
Đám thôn dân không tra tấn bọn họ, nhưng cảm giác đói khát lại là hình phạt khó chịu nhất dành cho họ.
Khưu Nặc lục lọi trong hộp đạo cụ và lấy ra một lọ thuốc không có tác dụng gì, đổ hết thuốc ra ngoài, chỉ chừa lại lọ rỗng.
Mai Vũ Hiên đang chợp mắt, nghe thấy tiếng động bèn mở mắt ra và hỏi: “Cậu làm gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT