Nè Bé Quái Vật! Em Đi Nhầm Trường Quay Rồi!

Chương 12


3 tháng

trướctiếp

Cục thịt màu hồng thò đầu ra khỏi túi áo người đàn ông, nhìn ra phía sau.

Trên bầu trời có một đám mây đen vừa dày vừa nặng phát ra tiếng vỗ cánh ầm ầm đang cuồn cuộn kéo đến, bầu trời vốn xám xịt gần như đã bị nhuộm thành màu đen. Đám mây đen vẩy ra hạt phấn nhỏ xíu như một trận mưa to.

Người đàn ông quay đầu lại nhìn thấy thì chấn động.

Những cái cây bị “mưa to” nuốt mất đang khô héo với tốc độ cực nhanh, bầy quạ sợ hãi bay lên trời nhanh chóng biến mất không còn bóng dáng trong đám mây cứ như giọt nước rơi vào biển khơi.

Chỉ với đôi cánh nho nhỏ vốn phải nên vô cùng yếu ớt nhưng lại có thể tạo nên một cơn lốc ở phía bên kia địa cầu. Vào giờ phút này, tại nơi đây không biết có bao nhiêu bướm đêm tụ lại, vỗ cánh tạo nên gió bão.

Làn gió nóng hổi cuốn theo phấn độc khắp trời hệt như tử thần đang đuổi tới.

“Đệt!” Người đàn ông giận dữ mắng rồi tăng tốc độ chạy lên cực hạn, mũi chân điểm quá cành khô lá úa nhưng chẳng phát ra chút tiếng vang nào.

Cô gái bị tụt lại sau lưng cậu không ngừng hoảng sợ gào thét.

“Im miệng!” Người đàn ông không nhịn được mắng một câu rồi bay bút về hướng vực sâu.

Cục thịt màu hồng lùi đầu về, biến ra hai cái càng lớn run lẩy bẩy ôm chặt bản thân.

Người đàn ông dồn toàn bộ tinh thần vào việc chạy, đến một vệt bóng mờ cũng khó thấy được, một luồng gió lốc đã tiếp cận sau lưng cậu. Cô gái xăm hình có tăng tốc cỡ nào cũng không thể bắt kịp cậu, càng gào thét sợ hãi.

Đến gần vực sâu.

Bầy bướm đêm đang rắc phấn độc trên bầu trời cũng đến gần.

Nếu như vực sâu đụng độ bầy bướm đêm thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Người đàn ông nhìn chằm chằm phía trước, đôi môi mỏng tái nhợt gợi lên một độ cong đầy thích thú. Cậu là kẻ điên, thích nhất là quanh quẩn trên ranh giới nguy hiểm, khiêu vũ cùng tử thần.

“Đuổi theo tao này! Trò chơi sẽ rất kích thích!”

Cậu đưa tay lên miệng làm động tác huýt sáo. Gương mặt vốn vô cùng anh tuấn lại hiện lên nụ cười bệnh hoạn.

Cô gái xăm hình theo sát phía sau câu giương cái miệng đen ngòm ra rít gào.

Cục thịt hồng sợ chết, nhưng tuyệt đối sẽ không khuất phục trước cái chết. Nó nghe được âm thanh sâu lớn phát ra thì càng thêm can đảm, vì vậy cũng thò đâu ra khỏi túi kêu lên giận dữ.

Tiếng kêu kéo rất dài rất vang dội, vô cùng khí thế, hai cái càng giơ lên bầu trời quơ múa như đang thị uy.

Thời khắc quan trọng tới tính mạng mà người đàn ông lại không nhịn được cười khẽ, đưa tay đè cục thịt vào túi trở lại.

Rào rào, phía trước truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống nước. Người đàn ông khẽ híp đôi mắt hẹp dài lại, trong lòng chợt dâng lên dự cảm xấu.

Người đàn ông lại tăng tốc lần nữa, mũi chân dường như chỉ lướt qua mặt đất, cái bóng của cậu vụt qua không trung như đang bay.

Nhảy lên ngọn cây, đứng trên chỗ cao nhất trong rừng rậm, không bị cành lá rậm rạp che khuất nên tầm mắt cũng trở nên thoáng đãng. Rốt cuộc người đàn ông đã thấy rõ cảnh tượng phía trước.

Từng vòng xoáy đang tụ tập phía trên vực sâu như biến thành từng vết loét màu đen đang chảy mủ, không ngừng phun chất bẩn ra ngoài.

Sợ gì thì gặp nấy, phó bản đang đổ rác. Nói cách khác là vực sâu sẽ không tràn ra ngoài.

Nụ cười trên mặt người đàn ông có chút méo mó, nhưng lại nhanh chóng trở nên điên cuồng hơn.

Nếu không tràn ra ngoài thì thử thức tỉnh vực sâu đi.

Bầy bướm đêm đã gần trong gang tấc, phấn độc như tử thần huyễn hóa trong sương mù dày đặc đang giơ lưỡi hái tóm lấy mọi vật sống trên trời dưới đất. Cô gái xăm hình bị tụt lại sau lưng người đàn ông bất hạnh dính phải một ít phấn độc, đau đớn gào lên.

Xèo xèo... Da thịt lập tức bị ăn mòn bốc lên từng làn khói đen, cô gái xăm hình lảo đảo bước chân ngã sấp ra trước, cơ thể giãy giụa như con rắn, đôi tay điên cuồng cào đất. Làn da thối rữa để lộ từng cái lỗ máu thịt be bét, không đếm được có bao nhiêu mặt quỷ hoảng loạn chui từ đó ra rồi tản đi khắp nơi. 

Cơ thể nở nang của cô gái dần khô đét, đôi mắt đen thui chảy hai hàng huyết lệ. Cô còn chưa giao đấu trực tiếp với bướm đêm đã bị đánh bại.

Cục thịt màu hồng thò đầu ra khỏi túi thấy cảnh này thì vô cùng hoảng sợ. Nó giơ càng lớn lên che mắt lại, nhưng lại không kiềm được mà ngó ra ngoài qua khe hở. ( truyện trên app T𝕪T )

Người đàn ông đã dự liệu từ trước, cũng không cảm thấy đáng tiếc mà chỉ chậc lưỡi. Cho dù là quỷ vương cũng không cách nào chống lại quái vật đáng sợ như vậy. Cậu lại đổi hướng chạy về phía cô gái đang giãy dụa.

Cô gái đưa tay cho cậu, gương mặt mang vẻ oán độc toát lên một nụ cười mơ hồ không rõ, cứng đờ bày tỏ sự cảm kích.

Hai bàn tay nắm chặt nhau làm da người đàn ông cũng dính phấn độc bốc lên khói đen.

Cô gái ngửa đầu nhìn cậu, càng thêm cảm kích.

Người đàn ông cong môi cười xấu xa: “Lợi dụng phế vật một chút nhé.”

Gì cơ? Đầu óc chậm chạp của cô gái còn chưa hiểu rõ hàm nghĩa của câu này đã bị kéo mạnh cánh tay, sau đó cơ thể bị quăng ra phía sau. Quán tính làm người đàn ông bị đẩy ra sau, phơi bày cơ thể dưới làn phấn độc của bầy bướm đêm. 

Làn da phát ra tiếng “xèo xèo” kéo dài, máu rỉ ra từ từng lỗ chân lông, xen lẫn trong dòng máu đặt sệt là lông tóc rụng theo.

Người đàn ông đứng thẳng đơ dưới làn phấn độc như thác lũ, giơ tay lên lau mặt. Thịt nát như bùn nơi chóp mũi bị cậu lau sạch, để lộ sống mũi trắng hếu, võng mạc mắt trái đang tan dần thành một dòng mủ máu tích trong hốc mắt.

Người đàn ông anh tuấn yêu dị giờ phút này người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Cậu nghe thấy tiếng áo khoác bị ăn mòn thì đôi mắt bệnh hoạn mới hơi lóe lên, sau đó nhanh chóng cởi nó ra, cuộn thành một cục nhét đại dưới một tảng đá.

Hòn đá cản trở phấn độc, giúp mảnh áo khoác sắp nát bét cuối cùng cũng giữ lại được.

Cục thịt màu hồng núp trong áo khoác tuân thủ quy tắc bảo vệ tính mạng một cách nghiêm ngặt, tuyệt đối không động đại, hai cái càng lớn che chặt đôi mắt. Cần đánh thì đánh, cần chạy thì chạy, cần kệ thì kệ, có thế mới sống lâu được.

Bầy bướm đêm đang hạ xuống, không ngừng vỗ cánh rắc phấn độc. Sinh mạng đã hóa thành máu đang chờ bọn nó đến hút.

Người đàn ông dùng mắt phải còn lành lặn nhìn phía trước, không còn đường thoát.

Cô gái xăm hình bị ném đến mép vực sâu, hai tay ôm chặt lấy cục đá nhô ra, cơ thể rũ xuống, dưới chân là chất nhầy màu đen đang sôi trào.

Khoảng cách này đã được người đàn ông tính toán, câu cá lão làng đều biết phải quăng lưỡi câu bao xa.

Cô gái nhìn vực sâu dưới chân phát ra tiếng rít gào hoảng sợ, rồi lại nhìn người đàn ông trước mặt gào thét tức giận.

Người đàn ông đứng trong làn mưa phấn độc, da thịt bị ăn mòn máu me be bét nhưng cứ như không biết đau mà còn híp mắt cười.

Tiếng gào thét của cô gái càng thêm giận dữ.

Đột nhiên, một cái xúc tu đen nhánh nhớp nháp nhô ra từ sau lưng cô, giác mút to khỏe vặn vẹo thành một vòng xoáy sâu không thấy đáy. Vòng xoáy như miệng cá chuông cắn lấy đầu cô gái. Tiếng gào thét của cô gái bị nuốt mất, đôi tay đang ôm lấy nham thạch cũng rớt ra.

Xúc tu giơ đầu lên, ngọ nguậy cổ họng rồi hé mở vòng xoáy, nuốt cô gái xuống từng chút một. Từng vòng xoáy chằng chịt hiện lên trên làn da trơn trượt của nó như từng con mắt âm u nhìn chằm chằm vào người đàn ông.

Trong mắt người đàn ông ánh lên nụ cười điên cuồng.

Vực sâu đưa mắt nhìn cậu, đó là một loại cảm giác sợ hãi cực đoan.

Cảm giác sợ hãi không ngừng tăng cao, độ hưng phấn cũng tăng vọt theo như vũ bão, adrenalin tăng lên làm máu dịch người đàn ông sôi trào. Cậu ngẩng đầu nhìn bầy bướm đêm như mây đen sau đó làm ra một hành động điên cuồng.

Cậu giơ tay lên miệng huýt sáo một cái.

Bắt buộc phải giữ im lặng trước vực sâu, đây là quy luật mà tất cả người làm nhiệm vụ đều phải nhớ kỹ. Hậu quả phá vỡ quy tắc không ai có thể chịu được.

Người đàn ông điên rồ đang kêu gọi vực sâu.

Đôi môi thối rữa bị người đàn ông lau đi rớt xuống đất, chỉ để lại hai hàm răng trắng hếu. Cậu đã không còn hình người.

Dưới sự kích thích của âm thanh chói tai, đáng lẽ chất nhầy trong vực sâu phải tràn ra ngoài. Song lần này lại không có.

Xúc tu to như mãng xà cũng chỉ quơ quơ bên vách đá rồi lui về. Vòng xoáy trên bầu trời đang đổ ngược rác về, nó có rất nhiều thức ăn, không có hứng thú với bầy bướm đêm và người đàn ông.

Điểm này hiển nhiên đã nằm ngoài dự liệu của người đàn ông. Đôi mắt cậu đanh lại, ý cười điên cuồng cũng tản bớt.

Trên đầu truyền đến tiếng vỗ cánh ầm ầm, bầy bướm đêm đã thu hoạch sự sống xong, đang chuẩn bị tiêu hóa. Nếu không chạy kịp thì cậu sẽ bị bầy bướm đêm hút khô. Giày da dưới chân đã bị phấn độc ăn mòn rách nát, để lộ bàn chân mưng mủ.

Cho dù bây giờ có muốn chạy cũng muộn rồi. Nếu chạy nhanh thì đôi chân này sẽ nát như bùn, sau đó rớt từng mảnh thịt ra thành hai cây xương trắng. Người đàn ông kéo theo cơ thể không lành lặn chỉ còn con đường chết. Cậu tính toán đủ đường cuối cùng lại để sơ hở một chỗ.

Lông tóc toàn thân cậu rụng sạch, da thịt thối rữa mưng mủ, ngũ quan gần như biến thành một cục thịt vụn đỏ tươi, duy chỉ còn lại mắt phải lóe lên ánh sáng sâu kín. Cậu đứng đó tự giễu, thản nhiên đón nhận kết cục như thế.

“Đây chính là kết quả ngày nào cũng liều mạng đấy.” Tiếng lẩm bẩm bất đắc dĩ dần mơ hồ, đầu lưỡi người đàn ông cũng bị phấn độc ăn mòn thành cục thịt nát.

Chít chít. Cục thịt màu hồng nghe thấy âm thanh bầy bướm đêm đến gần thì hoảng sợ phát ra tiếng trầm thấp.

Chỉ với tiếng kêu nhỏ xíu này mà chất nhầy màu đen đang tham lam ăn uống đồng loạt ngừng lại. Vòng xoáy trên bầu trời vẫn còn đang nghiêng ngả đổ rác, liên tục ném thức ăn xuống cũng không thể gợi lên hứng thú của chất nhầy đen. Chúng nó hóa thành từng cái xúc tu men theo vách đá nhanh chóng leo lên.

Người đàn ông ngửa đầu nhìn bầy bướm đêm đông nghịt.

Chết không có chỗ chôn, cậu đã dự liệu được kết quả từ lâu. Thật ra tất cả mọi người bị cuốn vào thế giới này phần lớn đều có kết cục giống nhau.

Chỉ trách cậu không được may mắn, phó bản lại chạy tới vực sâu đổ rác, nếu không màn chơi này vẫn còn chơi được.

Môi của người đàn ông đã rụng mất nên không thể tỏ thái độ nữa, bắp thịt bên tai giần giật như thể đang cười. Ngay tại lúc này, cậu nghe được âm thanh dính nhớp leo lên từ vực sâu.

Vô số xúc tu màu đen tranh nhau xông ra vực sâu như bầy rắn đang hứng tình điên cuồng quấn lấy nhau. Cùng lúc đó, bầy bướm đêm ùn ùn kéo đến hạ xuống chuẩn bị hút hết máu thịt sinh linh bị độc chết.

Bóng tối va chạm nhau là cảnh tượng thế nào? Trước khi ngồi trong rừng rậm lúc này thì người đàn ông đã từng lặp lại tưởng tượng này hàng đêm trong cơn hưng phấn và cuồng nhiệt.

Nhưng đến khi được tận mắt thấy mới biết, trí tưởng tượng đứng trước thực tế lại nghèo nàn như thế.

Xúc tu đếm không xuể và bầy bướm đêm đụng độ nhau, siết lấy nhau, đất đai và bầu trời đều bị nhuộm đen, cái chết tang tóc bao phủ cả thế giới. Bầy bướm đêm rậm rạp cắm từng cây kim vào làn da trơn trượt, tham lam mút vào.

Có vài cái xúc tu đã bị hút khô ngay lập tức, thế nên vực sâu lại đưa ra thêm nhiều xúc tu.

Bầy bướm đêm nhào đến như ma khí xông ra khi mở cửa địa ngục, theo đó là tiếng vỗ cánh cuồng hoan.

Vô số xúc tu to béo dính nhớp gộp lại một cục tạo thành cơn sóng lớn, vỗ từng tầng vào bầy bướm đêm đếm không hết. Bầy bướm đêm giãy dụa dưới cơn sóng lớn, cây kim giác hút liều mạng mút lấy chất nhầy màu đen để thoát khốn cảnh.

Song phương đàn áp lẫn nhau, phát động từng đợt công kích làm cả khu rừng đều run rẩy.

Đến động vật giỏi đào hang như kiến cũng liều mạng chui xuống đất hòng thoát khỏi kiếp này.

Không biết đã qua bao lâu, âm thanh sóng lớn dâng trào và tiếng vỗ cánh chấn động đều biến mất. Trên chiến trường là một mảnh hỗn độn. Tất cả bướm đêm đều bị chất nhầy đen nuốt lấy, mà chất nhầy đen cũng bị hút đi quá nhiều năng lượng và độc tố, mất đi sức sống khô héo.

Chất nhầy khô héo tạo thành một cái túi nửa trong suốt, bao lấy thi thể của bướm đêm đã hóa thành dịch bên trong. Từ xa nhìn lại trông như một con cá voi lớn mắc cạn trên bờ biển, phơi cái bụng khổng lồ.

Tiếng quyết chiến huyên náo đã bị tiếng gió rì rào thay thế, mùi chết chóc nồng nặc khuếch tán khắp nơi.

Đôi mắt người đàn ông lóe lên, cơ thịt đỏ lòm trần trụi khẽ kéo hai hàm răng trắng tinh tạo thành một nụ cười điên cuồng.

Cảm giác chạy thoát khỏi tay tử thần đúng là kích thích muốn chết!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp