(*: Chỉ một chiều không gian tách biệt với thực tại)
Thi thể của Hoa Nhụy biến thành một làn sương đen rồi tan đi ngay sau đó. Thi thể của nhóm Vu Trạch, Tần Khang Thuận và Ngô Chi Phồn thì được ba anh em nhà họ Bảo kéo ra đặt bên ngoài sân viện.
“Lau sạch vết máu đi.” Người Dẫn Đường hờ hững nói một câu.
Ba anh em nhà họ Bảo vừa mới quay về phòng ăn cũng không còn cách nào khác, đành phải cầm lấy khăn lau và chổi lau sàn, sau đó chà rửa sàn nhà một cách vô cùng mệt nhọc.
Cố Liên vẫn còn đang chìm trong cơn kinh hãi cũng từ từ tỉnh táo lại, sau đó cô ngồi xổm xuống, nhanh chóng dọn dẹp đống lộn xộn trên mặt đất. Cô không có thời gian để chìm đắm trong đau khổ, bởi vì trực giác của cô mách bảo một điều rằng mình đang ở cách chị gái rất gần, rất gần rồi.
Cuộc điện thoại cuối cùng đến từ chị gái của cô không có quá nhiều những lời nói chan chứa tình cảm, Cố Đào chỉ lặp đi lặp lại với cô vài lời, không được đi đến những nơi nguy hiểm, không được thiếu cảnh giác, không được tin tưởng vào bất cứ ai.
Thì ra khi đó chị gái của cô đang bị Bạch Cao Lãng lấy cái chết ra để uy hiếp. Thì ra, chỉ cần Cố Đào nói một câu “Liên Liên à, bây giờ em hãy đến đây tìm chị ngay nhé” thì chị ấy sẽ có thể sống sót. Nhưng Cố Đào không hề nhắc đến chuyện này dù chỉ là một chữ ngắn ngủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT