Khi Phương Chước ra khỏi trung tâm mua sắm, mặt trời vừa đúng lúc lặn xuống đỉnh tòa nhà đối diện, nhìn từ góc nhìn của cô, ánh sáng bị che mất một nửa.
Một đàn bồ câu bay nghiêng quanh quẩn trên mái nhà, kéo thành một đường dài ngoằn ngoèo, sau khi tìm thấy phương hướng thì bay về nơi xa.
Phương Chước theo sắc trời đang dần ngả về tây quay trở về trường, đợi xe buýt dừng lại, chân trời đã nhuốm một tầng ráng chiều màu đỏ cam.
Màu sắc dần thay đổi từ đường chân trời chồng lên từng lớp, tạo thành một bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp và rực rỡ, cuối cùng bị bao trùm bởi màn đêm xám xịt.
Phương Chước vẫn còn tiếp tục vừa học vừa làm. Dù sao thì chương trình học của năm nhất không kín, cũng không quá khó, sau khi hoàn thành bài vở, trên thời gian biểu sẽ có một khoảng trống lớn không thể lấp đầy.
Có điều hiện giờ cô không cần phải gói sủi cảo nữa, lặng lẽ điều chỉnh khoảng thời gian này thành thời gian linh hoạt, muốn dùng để nói chuyện cuộc đời với Nghiêm Liệt.
Đáng tiếc là kế hoạch và thực tế lại có chút chênh lệch, bớt đi một phần công việc, dường như cô không hề trở nên dư dả thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT