Hai người đi dạo ở dưới lầu một hồi rồi mới đi lên.
Buổi tối nhiều gió hơn một chút nên trời trở nên thoáng đãng mát mẻ hơn. Khi hai người về đến nhà, đồ ăn đặt bên ngoài đã được giao đến trước một bước, đám người Ngụy Hy đang vây quanh trước bàn để thưởng thức đồ ăn.
Phương Chước đi theo đằng sau Nghiêm Liệt, vừa đẩy cửa đi vào thì lập tức đối diện với tất cả mọi người, trong phòng lập tức trở lên yên tĩnh, khung cảnh có chút lúng túng.
Triệu Giai Du suýt nữa thì tưởng tối nay mình uống nhiều rượu quá nên bị choáng, thậm chí còn mơ thấy cả Nghiêm Liệt luôn. Sau đó cậu ấy mới phát hiện ra đó là thật, còn cảm thấy hơi chua xót.
Nhất là Nghiêm Liệt, người mà bình thường đều không mấy khi xấu hổ, bấy giờ lại đột nhiên để lộ ra một chút tế nhị, liếc mắt nhìn Phương Chước, mơ hồ nói: “Anh hiểu cả mà.”
Đám người Triệu Giai Du mờ mịt: “...”
Cái gì? Họ còn cần phải tự mình thử xem xem thức ăn cho chó có mùi vị như thế nào à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT