Phương Chước đi đại một đôi giày rồi chạy nhanh xuống lầu.
Vừa mở cửa chống trộm, Nghiêm Liệt đã lao tới kéo lấy cô, dẫn cô chạy tới phía lối vào khu dân cư.
Phương Chước cảm giác được gió lạnh lướt nhanh qua bên người, khí lạnh phả vào mặt khiến cô phải dừng câu hỏi muốn thốt ra khỏi miệng, ánh mắt liếc sang bên cạnh thì thấy một chiếc xe đạp hắt bóng dài dưới ánh đèn đường ở cách đó không xa.
“Không kịp mất!” Nghiêm Liệt nhìn đồng hồ: “Không bắt được xe nên tôi đạp xe tới đây!”
Trên trán cậu lấm tấm mồ hôi, nhưng hai má lại đỏ bừng, không biết là vì hưng phấn hay do nóng bức.
Cậu nhanh nhẹn ngồi lên xe, một chân chống dưới đất, quay người lại thì thấy Phương Chước vẫn đang đứng ngây ngốc ở bên cạnh, cậu lại thả chân dài xuống, nhanh chóng cởi khăn quàng cổ ra quấn hai vòng lên cổ Phương Chước
“Ra ngoài mà sao không mặc thêm đồ? Buổi đêm gió lớn lắm.” Nghiêm Liệt chỉnh góc khăn quàng cổ, kéo tóc cô ra ngoài: “Được rồi! Mau xuất phát thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT