Diệp Vân Trình muốn đi dạo một vòng trong trường. Ông đi rất chậm, hai người cũng đi cùng ông. Không phải vì chân tay yếu mà là vì mỗi cảnh tượng nhìn thấy đều khiến ông ɕảɷ ŧɦấყ vô cùng xúc động.
Diệp Vân Trình học trung học phổ thông đã là chuyện của mười bảy năm trước rồi.
Vào thời điểm đó, trường trung học phổ thông ở nông thôn chỉ có một tòa nhà giảng dạy duy nhất. Đừng nói là máy tính, ngay cả một phòng học tử tế cũng không có.
Phía sau trường giáp với nghĩa trang, bên cạnh là một ngọn núi đã sập một nửa. Hàng ngày bọn họ đi vào từ cổng chính của trường, vòng qua cây hoa quế trồng ở chính giữa, bước vào lớp học bốn mùa đều lọt gió, chăm chỉ học tập với chiếc bảng đen cũ kỹ màu trắng xám.
Giáo viên nói tiếng phổ thông không chuẩn đậm giọng quê lúc nào cũng phát âm “số” thành “sóc”.
Vào thời điểm đó, đối với ông, đi học là một việc khó khăn cực nhọc.
Canh ba đi ngủ, canh năm thức dậy. Mùa đông sương giá, mùa hè nóng bức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play