Bài thi của Nghiêm Liệt được phát đến. Phương Chước rất muốn xem bậc thầy ngôn ngữ giàu trí tưởng tượng này đã viết gì, nhưng ngón tay cô vừa chạm vào góc bàn của cậu, chưa kịp cầm lên xem thử thì đã có một bàn tay che đi không cho cô nhìn.
Nghiêm Liệt cười nói: “Cậu đoán tôi viết về cái gì?”
Phương Chước không nắm rõ suy nghĩ của cậu, nhưng nhìn từ vẻ mặt đầy khoe khoang hãnh diện ấy thì ɕảɷ ŧɦấყ có lẽ là một loại thực vật mới lạ nào đấy. Nghĩ đến việc cậu còn thích cả con gà trọc đầu, sao mà cô có thể đoán ra được sở thích của trai thẳng tầm tuổi này đây?
Nghiêm Liệt giục cô: “Cậu đoán đi. Cậu nghĩ là gì?”
Phương Chước đành phải nhỏ giọng hỏi: “Cỏ đuôi chó à?”
“?” Vẻ mặt Nghiêm Liệt nhất thời ngơ ngác: “Có phải trong thế giới của cậu toàn các loại cỏ dại kỳ quái không thế?’
Phương Chước ɕảɷ ŧɦấყ như đang được nhắc nhở: “Rau củ gì à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT