Lúc này toàn thân cô đều hơi ê ẩm, lần lượt kiểm tra những vết thương trên người.
Lòng bàn tay trái bị xước nhẹ, không nghiêm trọng. Nhưng hình như trán bị va phải.
Cô định giơ tay trên sờ thì Nghiêm Liệt đột nhiên lao tới nắm lấy cổ tay cô, giữ cô không cho chạm linh tinh. Khuôn mặt âm trầm không ngừng lắc lư trước mặt cô, gặng hỏi: “Không sao chứ? Có choáng không? Khó chịu không?”
Tiếng ong ong vang lên xung quanh, quá nhiều người nói, ồn đến nỗi đầu cô choáng váng.
Phương Chước thổi lòng bàn tay nóng rát, nói: “Tôi không sao. Cậu đi qua lúc đèn xanh à?”
Nghiêm Liệt không thèm trả lời câu hỏi của cô, tự nói: “Bây giờ tôi đưa cậu tới bệnh viện.”
Phương Chước ɕảɷ ŧɦấყ cậu làm ầm lên quá, vừa nghe thấy bệnh viện đã nghiêm túc nói: “Thế này thì cần đi bệnh viện gì chứ? Mua băng cá nhân dán còn lãng phí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT