Lòng bàn tay đang ôm cằm đột nhiên cảm thấy hơi ấm từ trên má đang không ngừng dâng lên, Thời Khương chậm rãi nuốt nước bọt, cô kéo ngón tay lên để che đi khóe môi đang nhếch lên, cả người cũng di chuyển ra ngoài ống kính.
Kỳ Kiến Tầm hiển nhiên không có ý định buông tha cô dễ dàng như vậy.
Anh đứng gần hơn một chút, nhìn chằm chằm vào nửa vai còn lại và phần xương đòn nhỏ lộ ra trên màn hình, trên làn da trắng trẻo lạnh lùng hiện lên một vệt đỏ nhàn nhạt:  “Anh muốn hỏi em một vấn đề.”
“Em đang trốn cái gì thế?”
Thấy Thời Khương không nói lời nào, Kỳ Kiến Tầm lại hỏi: "Em xấu hổ à?”
Thời Khương quay lại, vẻ mặt không khác gì lúc trước, cô “bình tĩnh” trả lời: "Không có.”
Kỳ Kiến Tầm dường như rất thích hỏi vấn đề này, nhất định phải hỏi một chút để thể hiện tôn nghiêm đàn ông của mình, đôi mắt đen ẩn chứa cảm xúc dâng trào, anh nhất quyết không buông tha cho cô: "Vậy nó có lớn không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play