Sau khi bóng đèn trên nóc phòng khách tắt đi bật lại không biết bao nhiêu lần thì cuối cùng nó cũng đã ngừng hoạt động hoàn toàn.
Tầm nhìn quá tối, ngay cả đưa tay ra cũng không thể nhìn rõ năm ngón, chỉ có thể dựa vào cảm giác sờ soạng để xác định vị trí của đối phương.
Trong phòng còn không có điều hòa, từng trận từng trận sóng nhiệt liên tục đánh úp lại, mồ hôi nhanh chóng thấm đẫm quần áo của nhau.
Thời Khương cảm thấy trong lòng như có một ngọn lửa thiêu đốt cô đến mức mất đi lý trí, cổ họng khô khốc đến mức cô không thể chịu đựng được, ngay cả bản thân Thời Khương nghe xong cũng đỏ mặt tim đập đến mức hận không thể tìm một khe hở để chui vào.
Điện thoại di động trong túi Kỳ Kiến Tầm vang lên vài lần nhưng anh đều không có thời gian để chú ý tới nó.
Tiếng chuông điện thoại cũng có thể đánh thức bộ não đang mơ hồ nhưng chỉ có tác dụng trong giây lát, sau đó lại truyền đến tiếng vải xào xạc và tiếng nuốt nước bọt mơ hồ, không ngừng kích thích thần kinh Thời Khương dần dần trở nên hỗn loạn.
Cũng không biết qua bao lâu, Kỳ Kiến Tầm mới chịu dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT