Khi Trần Trần nhìn thấy hành lang, cửa ra vào và vệ sĩ dọc theo đường đi, trong lòng cậu ta có hơi lo lắng mà siết chặt tay.
Cho đến khi cậu ta nhìn thấy được người mà mình muốn gặp.
Thanh niên đứng trước cửa sổ, tay đút vào túi, hắn cười với cậu ta, vẫn là nụ cười bất cần đời mang theo tính trẻ con đó.
Hốc mắt Trần Trần đỏ lên trong nháy mắt, giây tiếp theo cậu ta liền nhào tới ôm lấy thanh niên.
“Xin lỗi.” Đây là lần đầu tiên Trần Trần nói hai chữ này với Tạ Ngọc, âm thanh của cậu ta có hơi kích động và nghẹn ngào. Sau khi biết được sự thật, trong lòng cậu ta tràn đầy áy náy khi đối diện với Tạ Ngọc.
“Tôi đã biết hết rồi.”
“Là lỗi của tôi, dễ tin lời Tạ Viêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT