“Thật ra thì tôi nên cảm ơn cậu, Tạ Ngọc vẫn luôn đề phòng tôi, nếu không phải có cậu giúp đỡ thì nó khó mà lọt vào bẫy của tôi được.” Tạ Viêm cười và nói một cách đắc ý: “Cậu nói xem, bị chính người yêu hãm hại đưa vào tù sẽ có cảm giác gì? Tôi nghĩ là nó nhất định sẽ rất khó chịu.”
Nghe xong lời này, Trần Trần càng tức giận đến đau tim, cậu ta gào lên: “Tạ Viêm! Lúc trước tôi đúng là bị mù mới coi tên khốn như anh là thần tượng.”
Trước đó, Tạ Viêm bị Tạ Ngọc chọc tức vẫn chưa có chỗ phát tiết, bây giờ cuối cùng cũng đến lúc cảm thấy tự hào. Tạ Ngọc đã bị cảnh sát bắt đi rồi, biết kết cục của Tạ Ngọc nên trong lòng Tạ Viêm rất vui, nhưng như vậy còn chưa đủ.
Tạ Viêm muốn Tạ Ngọc chịu khổ, ngay cả người Tạ Ngọc yêu cũng phải đau khổ cùng với hắn.
Vì thế, anh ta lại mở miệng nói: “Chuyện đã đến nước này, tôi có lòng tốt nói cho cậu biết một chuyện vậy. JH007 không phải là do tôi nghiên cứu và phát triển, người thật sự thiết kế ra trò chơi này là Tạ Ngọc, từ trước đến giờ cậu đã hâm mộ lầm người rồi.”
Lời này vừa được nói ra, dây thần kinh trong đầu Trần Trần lập tức đứt phựt, đầu óc cậu ta ong ong, vẻ mặt khiếp sợ.
Cái gì? Tạ Ngọc mới là người nghiên cứu và phát triển JH007?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT