“Không nuốt được cũng phải nuốt.” Tạ Văn Viễn trầm giọng nói: “Ta đã phái người âm thầm theo dõi Tạ Lạc, trong khoảng thời gian này con đừng tìm hắn gây phiền phức, để tránh làm cho người khác nghi ngờ.”
Tạ Diệp ngay lập tức hiểu được ý của Tạ Văn Viễn, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười: "Thì ra cha đã sắp xếp xong từ lâu, con hiểu rồi, con nhất định sẽ không tìm hắn gây phiền phức nữa.”
“Tốt.” Tạ Văn Viễn lạnh nhạt lên tiếng.
Tạ Diệp đảo mắt, lại nghĩ tới một sự việc khác: "Cha, con nghe nói khi Tạ Ngọc quay về có dẫn theo một người.”
Tạ Văn Viễn nhíu mày: "Con muốn nói cái gì?”
“Tạ Ngọc không biết tốt xấu, lại dám tự ý kết đạo lữ với người khác ở bên ngoài, không thông báo cho trưởng lão trong tộc thì thôi đi, hắn còn không báo cho cha và nương. Uổng công cha xem hắn như con ruột, còn ủng hộ hắn làm gia chủ đời sau, con thấy hắn vốn không xem chúng ta là người một nhà.” Tạ Diệp cố ý ra vẻ bất bình và tức giận.
“Nói nhảm.” Mặt Tạ Văn Viễn trầm xuống: "A Ngọc là ca ca của con, con không được nói lung tung!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT