“A Ngọc, sao lại ở đây trêu chọc mỹ nhân vậy?” Doãn Quân cười trêu ghẹo: “Tính tình còn dữ như thế.”
Nhìn thấy Doãn Quân, sắc mặt Tạ Ngọc dịu lại, nhưng hơi bất mãn với giọng điệu ngả ngớn của hắn ta, bèn mở miệng nói: “Đệ ấy là đạo lữ của ta.”
“Đạo lữ?” Doãn Quân kinh ngạc không thôi, hắn ta quen biết Tạ Ngọc nhiều năm như vậy, biết hắn từ trước đến nay đều rất nghiêm túc với chuyện tình cảm, nếu không phải trong lòng đã nhận định thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói ra mấy lời này.
Nhưng dù sao cũng là bạn tốt đã quen biết nhiều năm, kiểu chuyện bạn tốt tìm được người trong lòng này vẫn khiến hắn ta cảm thấy rất vui vẻ.
Doãn Quân khẽ cười nói: "Ba năm không gặp, vừa trở về đã cho ta một bất ngờ lớn đến thế, chuyện thành thân là chuyện lớn vậy mà không mời ta uống rượu mừng, chúng ta không được xem là bạn bè hả?”
Tạ Ngọc không để ý đến lời trêu chọc của hắn ta: “Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?”
“Còn có thể có chuyện gì nữa? Người nhà kêu ta tới thăm ngươi.” Doãn Quân bất đắc dĩ thở dài: “Bây giờ ngươi đã là nhân vật lớn ở Trung Châu rồi. Lúc ta vừa mới tới, suýt chút nữa đã bị giữ lại ở ngoài cổng thành. Ôi, nếu không phải ta với ngươi có chút giao tình thì hiện tại đến cửa nhà ngươi ta cũng không vào nổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT