“… Được, cô sáu, tôi bốn.” Nghiêm Vũ Thành thẳng eo, lúc này mới chậm rãi thu lại ý cười. Anh ta nói tiếp: “Khi về tôi sẽ bảo tổng giám đốc Phương làm thêm hợp đồng khác.”
Giang Tốc vừa lòng gật gật đầu, cô đứng lên, chỉ vào vết nứt trên bàn: “Cần phải bồi thường…” Nói xong, cô nhăn mặt: “Tôi bồi thường sáu phần, anh trả bốn phần đi.”
Mỗi người đánh một cái.
Nhưng thật ra vẫn rất công bằng.
Nghiêm Vũ Thành càng muốn cười: “Nhà hàng này là của Nghiêm gia… Một đồng cũng không cần bồi thường.”
Việc này tốt.
Giang Tốc nhìn Nghiêm Vũ Thành, lộ ra một chút lễ phép mà tươi cười, lúc này mới rời đi.
Nghiêm Vũ Thành nhìn chằm chằm bóng dáng cô, ngẩn ra một lát.
Hình như cô rất ít khi cười với người khác… Ít nhất thì khi mà anh ta đang xem tiết mục cũng không có nhìn thấy cô cười.
Cư dân mạng còn hình dung cô theo hướng rất đặc biệt, họ nói cô như là sinh ra và lớn lên ở đỉnh núi cao, lạnh lùng không thể đụng vào, nhưng lại mảnh mai u buồn, gió thổi qua liền gãy mất.
… Cho nên khi thấy cô cười lên, mới ɕảɷ ŧɦấყxinh đẹp khó có được.
Nghiêm Vũ Thành ngồi nơi đó một lát, khịt mũi nhẹ nhàng hừ cười một tiếng, lúc này mới chậm rãi đứng dậy rời đi.
Tâm trạng có vẻ không tồi.
Sự việc xảy ra ở nhà ăn ngày hôm nay, chớp mắt đã bị báo về Nghiêm gia.
Nghiêm phu nhân nhìn chằm chằm cháu trai của mình, nghi ngờ nói: “Nếu chỉ là việc nhỏ thì nói cho bà xem là việc gì?”Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel
Người đàn ông đối diện vẻ mặt cứng đờ một lúc, cười nói: “Cháu chỉ nghĩ việc em họ dẫn khách đến nhà hàng của mình, thậm chí còn làm hỏng bàn… Chuyện này có chút không phóng khoáng. Không phải chuyện này cũng hủy hoại thể diện Nghiêm gia chúng ta ư? Người được mời là nữ nghệ sĩ của công ty, em họ chắc sẽ không làm loạn chứ?”
Nghiêm phu nhân lắc đầu: “Thoải mái hào phóng dùng Nghiêm gia mới tốt, dùng nhà ăn là không phóng khoáng. Chỉ là dù sao cũng là của người ta. Người ta mời mấy nữ nghệ sĩ lại coi là làm xằng làm bậy? Nó thích ai thì chơi một chút. Ở nơi này có hào môn công tử nào mà không như vậy đâu? Nó càng như vậy thì trong lòng bà cũng càng không nghĩ tới những gì mình nợ nó.”
Nói xong, bà ta liền quay đầu tìm mạt chược, đối với việc vặt này cũng không hề để bụng.
Người đàn ông đối diện nhất thời không nói nên lời.
“Show tuyển chọn thiếu nữ” vòng thứ nhất công diễn, rất nhanh sẽ bắt đầu.
Đổng Giai Ngọc ở bệnh viện ở vài ngày, ngay cả cái bóng của Trình Việt cũng chưa nhìn thấy một lần.
Chị Vương mặt lộ vẻ sầu lo, một bên đưa cô ta tới hiện trường tổ chức tiết mục, một bên nói: “Chị biết Trình tổng rất bận, cho dù mẹ ruột của ngài ấy có đến cũng không có cách nào gặp được. Nhưng em không thể cứ để chuyện này trôi qua như vậy… Em có nhớ những gì chị đã nói với em không? Đàn ông chỉ cần đạt được điều họ muốn thì mới thấy vui. Giá như Triệu Thu Doanh có thể quan tâm đến em nhiều hơn, đối xử đặc biệt với em hơn thì Trình tổng chắc chắn sẽ quay lại nhìn em thôi.” ( truyện trên app T𝕪T )
Đổng Giai Ngọc bình tĩnh: “Ừm, em sẽ nhiều cùng Triệu Thu Doanh nói chuyện, em sẽ để Trình Việt thấy.”
Bên này Đổng Giai Ngọc vào phòng phát sóng.
Bên kia Giang Tốc ngồi ở hậu trường, nhắm mắt mặc cho chuyên viên trang điểm hoá trang.
Vạn Duyệt loay hoay mãi, mỗi lần đều đứng cạnh người Giang Tốc, nhưng há mồm nói lời nịnh nọt thì lại không nổi.
Bỏ đi.
Vạn Duyệt oán hận cắn răng một cái, lần này cô ta chọn vào một tổ với Đinh Toàn.
Đinh Toàn và những người khác đã chọn một bài hát tiêu biểu của nhóm nhạc nữ và điệu nhảy gần như đã hoàn thành.
Đinh Toàn rất có kinh nghiệm, mang theo cô ta đi khắp nơi học được rất nhiều điều…
Vạn Duyệt ɕảɷ ŧɦấყbản thân như cũng có một nhóm nhạc nữ vậy.
Không giống Giang Tốc.
Vạn Duyệt thầm nói.
Lạnh như băng, khi cùng người khác nói chuyện thì giống như là bố thí cho người ta vậy…
Vạn Duyệt nghĩ đến đây, dứt khoát xoay người đi ra ngoài.
Đinh Toàn thấy cô ta, lập tức mỉm cười chạy lại cùng cô ta nói chuyện: “Luyện thế nào rồi?”
Vạn Duyệt lập tức nói: “Không thành vấn đề!”
Đinh Toàn cùng đồng đội phía sau của cô ả nghe xong, len lén mà trao đổi ánh mắt.
Không thành vấn đề?
Không thành vấn đề mới là lạ.
Vạn Duyệt đã quên bản thân lần trước bị xấu mặt như thế nào rồi ư?
Nhưng các cô cái gì cũng không nói, ngược lại cùng Vạn Duyệt bàn tán về các nhóm nữ ở nước ngoài.
“Oa, hóa ra cô và Đinh Toàn là bạn học à, hiện tại cô ấy rất hot đấy.”
Các cô nói là một nữ idol đang nổi, chẳng qua người không ở trong nước.
Vạn Duyệt đi theo nghe được ɕảɷ ŧɦấყnhiệt huyết dâng chào, ɕảɷ ŧɦấყnhư chính mình quen biết Đinh Toàn, trước mặt như có nấc thang lên trời.
Ô Tình Tình và Giang Tốc ở phía sau nghỉ ngơi, thấp giọng nói: “Trước kia chị có tiếp xúc với Đinh Toàn, bản lĩnh khác không có nhưng mưu mô nhiều.”
Chuyên viên trang điểm ở bên cạnh dù nghe thấy được gì cũng tỏ ra như không nghe thấy.
Các tiết mục như này, vốn dĩ khó tránh khỏi lục đục với nhau. Nhiều người như vậy, ai cũng muốn tranh, sao có thể với ai cũng trưng ra bộ mặt hiền hoà?
Giang Tốc: “Ừm.”
Cô nhắm hai mắt, còn đang chìm trong dư vị đồ ăn của ngày hôm qua ăn.
Quá vui sướng.
Ở thế giới mới này vui sướng đến mức khiến cô vui quên cả trời đất.
Dư Tâm Nghiên hiện tại một lòng hướng về Giang Tốc, cũng nhịn không được nói một tiếng: “Cô ta có khi nào cố ý mượn sức Vạn Duyệt, để Vạn Duyệt dò thám chúng ta?”
Lúc này chuyên viên trang điểm cuối cùng cũng đánh xong mắt cho Giang Tốc.
Giang Tốc chậm rãi mở mắt ra, vừa chuyển mắt, Dư Tâm Nghiên và Ô Tình Tình đều có ɕảɷ giác trong nháy mắt hít thở không thông.
Hôm nay cô trang điểm có hơi đậm một chút, đuôi mắt hơi hơi câu lên, cũng không phải là quyến rũ người khác, mà là như có như không mà làm người ta động lòng.
Giang Tốc nghiêng đầu: “Có cái gì đáng để thăm dò sao?”
“Thăm dò tiến độ của chúng ta.” Dư Tâm Nghiên nói.
Giang Tốc: “Thăm dò cũng không thăm dò nổi đâu.”
Trên đầu Dư Tâm Nghiên như có mấy cái dấu chấm hỏi. Việc có gì mà không thăm dò nổi?”
Bên kia Ô Tình Tình như là nghĩ tới cái gì, cúi người hỏi: “Này, chuyện bài hát, còn thiếu một người… Sắp phải diễn xuất rồi, có phải em đã sớm tìm được người còn lại?”
Dư Tâm Nghiên vội vội vàng vàng nói xen vào: “Sẽ không tìm Vạn Duyệt về đấy chứ?”
Giang Tốc lắc đầu, nhìn về phía bên kia: “Ở đằng kia kìa.”
Ô Tình Tình và Dư Tâm Nghiên đồng thời ngẩng đầu nhìn lại, đừng nói các cô, ngay cả chuyên viên trang điểm ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhảy dựng lên.
Bên kia chính là Lê Mạt Nhi, cô ấy đang nhìn họ cười.”
Dư Tâm Nghiên thất thanh nói: “Cô ấy cũng được A đó! Vì sao cô ấy lại muốn cùng chúng ta lập đội?”
Ô Tình Tình thầm nghĩ, còn có thể vì cái gì? Khẳng định là vì Giang Tốc.
“Không phải cô cũng được A sao?” Ô Tình Tình nói.
Dư Tâm Nghiên lẩm bẩm nói: “Không giống nhau…”
Dư Tâm Nghiên nhấp môi dưới: “Tất cả mọi người đều cho rằng Lê Mạt Nhi muốn diễn solo… Cô ấy cũng không cùng chúng ta tập luyện, có khi nào sẽ gây ảnh hưởng?”
Giang Tốc duỗi tay nhẹ nhàng nói: “Chúng ta chọn bài hát này cũng không cần tập luyện quá nhiều.”
Dư Tâm Nghiên cả kinh: “Khi đó em đã nghĩ kỹ rồi…?”
Ô Tình Tình nhưng thật ra không hiếu kỳ chuyện này, cô ấy chỉ là nhịn không được hỏi: “Giang Tốc, em thật sự muốn giúp Lê Mạt Nhi sao?”
“Cô ấy đạt A, không cần em giúp.” Giang Tốc nhàn nhạt nói, vẫn bộ dáng không thèm để ý ai.
Nhưng Ô Tình Tình đã không dám xem thường cô.