Nhan Nhiễm ngơ ngác nhìn chằm chằm vào con yêu tinh yếu ớt kia, chỉ cần một móng vuốt của cậu là có thể giết chết nó.
Không biết điều gì đã cho nó can đảm đến mức dám nói chuyện với cậu như vậy, chẳng lẽ vì tình yêu ư?
Khi nhìn thấy hai con yêu tinh nhỏ bé dũng cảm này, Nhan Nhiễm dường như đã hiểu được điều gì đó.
Đầu óc cậu hơi rối bời, nhưng có một điều cậu đã thông suốt, tình cảm của cậu dành cho Tần Tấn Lê đã vượt qua ranh giới của thầy trò lẫn bạn bè từ lâu. Đó không còn là tình cảm của vãn bối dành cho trưởng bối nữa.
Thời gian qua, Nhan Nhiễm vẫn luôn rất hoang mang, cậu biết ཞõ ཞàŋɠ mình có dục vọng chiếm hữu bất thường đối với Tần Tấn Lê.
Là cậu quá nhỏ bé, quá thấp kém, mới ra khỏi khe suối, còn chưa tới một trăm tuổi. Cậu không có gì cả, bất kỳ phương diện nào cũng không thể sánh với Tần Tấn Lê. Điều đó khiến cậu không dám nghĩ xa hơn về mối quan hệ của hai người. Cậu chỉ nghĩ rằng sự tốt bụng của Tần Tấn Lê là tình cảm của người lớn dành cho con cháu, hoặc xem dục vọng chiếm hữu đó của mình là hành vi ích kỷ khi cọ linh khí.
Vì vậy, điều ước vào dịp Tết của cậu là không để anh Cá tìm chị dâu. Vì thế mà cậu mới tức giận khi thấy Tần Tấn Lê đùa giỡn với con mèo khác. Vậy ra, tình nghĩa này đã sớm vượt giới hạn, tới tình trạng này rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT