Lúc này Tiêu Thư Hằng ở ngoài cửa nói với vào một câu: "Muốn ăn gì cũng được, nhưng anh mang thực phẩm đến nhé, nếu đem tới tôi sẽ nấu cho anh."
Hà Vũ Tề ôm bụng nằm phịch trên ghế sofa, giả bộ như mất hết sức lực, "Sao không nói sớm, nói sớm tôi đã mang cả con cừu qua rồi."
Nhan Nhiễm thấy họ không có việc gì làm, đề nghị: "Hay là em dẫn hai người đi câu cá nhé, đi thăm nông trại đang xây của em luôn." Nói câu cuối, vẻ mặt Nhan Nhiễm khó giấu được sự tự hào.
Hai người thấy hứng thú liền đi theo Nhan Nhiễm ra ngoài. Thôn nhỏ nguyên sơ đang bắt đầu xây dựng theo phong cách hiện đại, chỉ là khiến mọi người ɕảɷ thấy tiện lợi hơn rất nhiều, lại vẫn giữ được nét đơn sơ thanh nhã của thôn quê. Mông Tư Tiệp chưa từng thấy thứ gì, vui vẻ như đứa trẻ ba tuổi, chạy đi chạy lại, ngay cả nhìn thấy rau dại cũng sửng sốt hỏi có ăn được không.
Nhan Nhiễm đi từ từ phía sau, nhìn thấy Hà Vũ Tề đuổi theo, hai người ngồi xổm xuống đào một gốc rau dại trong đất, nghe họ thì thầm: "Hai chúng ta cách xa nhau một chút, kẻo nổ ra scandal tình ái."
"Bị đồn đãi tình cảm với anh thì cũng chẳng có gì thú vị, gần đây cứ thấy đồn đãi suốt mà tôi có sợ đâu, anh sợ gì chứ?”
"Có phải anh muốn ăn đòn không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT