Nhan Nhiễm toàn thân cũng kéo căng lên, anh Cá tức giận rồi, đây là lần đầu tiên anh Cá tức giận với cậu, thực ra Nhan Nhiễm cũng không hiểu anh Cá tại sao lại tức giận. Nạn nhân của chuyện tình cảm giữa người và yêu ཞõ ཞàŋɠ là cậu mới phải chứ.
"Haiz!" Nhan Nhiễm bất đắc dĩ cúi xuống nhặt quyển sách trên mặt đất lên, người già trẻ con, anh Cá cũng đang ở độ tuổi đó rồi sao? Biết làm sao đây, phải dỗ vậy.
Nhan Nhiễm cầm quyển sách, lật qua lật lại, theo mùi vị của Tần Tấn Lê đi lên lầu hai. Tần Tấn Lê ngồi trên ghế sofa với gương mặt lạnh lùng, xung quanh im ắng, không khí lạnh buốt khiến Nhan Nhiễm rùng mình, trong lòng nghĩ, đại yêu tức giận thật đáng sợ, thậm chí cả linh khí cũng bốc lên như vậy sao?
"Anh Cá, đang tức giận à?" Nhan Nhiễm ngồi xuống bên cạnh Tần Tấn Lê, kiên nhẫn nhìn người đàn ông cao lớn đang hờn dỗi này, có hơi mắc cười: "Anh xem anh kìa, dù đã sống lâu hơn tôi có rất nhiều kinh nghiệm rồi mà vẫn chưa thấu hiểu bằng tôi, người khác nói gì cũng chỉ là lông mèo rụng xuống khi thay mùa thôi." Nhan Nhiễm nhặt một sợi lông vàng trên vai Tần Tấn Lê, thổi bay đi, mở to mắt thành thật nói với Tần Tấn Lê: "Tôi còn không để ý huống hồ anh, tại sao anh lại tức giận?"
Tần Tấn Lê lạnh lùng nhìn, khí lạnh vẫn tỏa ra xung quanh, thực ra, lý do anh tức giận chính là vì Nhan Nhiễm đã gắp thịt bò cho loài người hai chân kia! Nếu là một yêu tinh bình thường, cho dù thường ngày ít nói, ở hoàn cảnh này cũng có thể trách móc Nhan Nhiễm, là tôi nuôi em, cơm nước cũng là tôi kêu người chuẩn bị, tại sao em lại tự tay gắp thức ăn cho một con người hai chân, chính tay đấy! Em đặt tôi ở vị trí nào?
Tuy nhiên, với tư cách là một đại yêu trưởng thành, lạnh lùng, thậm chí lười nói chuyện và rất coi trọng thể diện, Tần Tấn Lê không thể nói ra được một lời. Vì vậy, anh sốt ruột mà không nói.
Nhan Nhiễm nhìn vẻ mặt của Tần Tấn Lê, lắc lắc quyển sách trong tay, nói nhỏ: "Tôi cũng không nghĩ tới chuyện tìm bạn đời, huống hồ là con người, tuổi thọ không ngang bằng nhau, người ở lại sẽ luôn là người đau khổ nhất. Trước đây. tôi từng có một người chú sói lớn chăm sóc tôi, bạn đời của chú ấy là một con người, cách đây tám mươi năm trước, vợ ông ấy qua đời, sau đó ông ấy bị giam trong một hang động ở núi Côn Luân cho đến bây giờ, nghe nói đó là hình phạt đối với với các cặp người yêu yêu nhau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT