Quả nhiên, Nhan Nhiễm đứng bên bờ hồ, giơ cao cành cây trong tay, nhẹ nhàng chọc xuống nước một cái. Rầm một tiếng, một con cá hơn hai mươi cân bị móc lên khỏi mặt nước, làm bắn tung tóe nước.
Nhan Nhiễm bình tĩnh đặt con cá xuống đất, rút hai cọng cỏ thảo từ bên hông, buộc chặt con cá rồi xách đi một cách ung dung tự tại. Bước chân nhàn nhã, giống như vị vương tử đang dạo bước.
Những người câu cá khác: "..."
Mọi người sững sờ, không nói nên lời. Không khí im lặng một cách kỳ lạ. Sự trầm mặc mang chút xấu hổ.
Mã Hỉ và Phùng Dược trợn tròn há hốc mồm nhìn bóng lưng của Nhan Nhiễm rời đi. Họ liếc nhìn nhau, trong mắt hiện rõ vẻ không phục và nghi ngờ. Làm sao cậu chỉ với một cành cây là đã câu được cá, trong khi bọn họ với tay nghề "cự phách" mà vẫn câu không được gì?
Hai người bọn họ ở đây không phải là cũng được trả công 400 đồng tiền mỗi ngày sao, thế mà cả ba ngày nay mà không được tí nào.
Vương Nhất Minh đạp xe đạp đuổi theo Nhan Nhiễm, hỏi: "Sao cậu đã quay lại rồi? Tổ chương trình không nói là hôm nay bắt đầu quay à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play