Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng, Nhan Nhiễm định đi kiểm tra lãnh địa, trước tiên đến ao cá xem xét, sau đó mới đến vườn cây ăn quả.
Nhan Nhiễm vừa bước ra khỏi nhà, thì có hai con chó săn con bụ bẫm chạy ra từ sân nhà đối diện. Bây giờ đã được 4 tháng rồi, mắt chúng màu nâu, hai cái tai dựng đứng, mõm thô ráp rộng lớn, hốc mắt sâu, xương gò má cao, bộ lông bóng mượt, bụng phình to, khi chạy thì bụng nó nảy lên nảy xuống, dễ thương khôn cùng. Hai chú chó tò mò vây quanh Nhan Nhiễm, ngửi ngửi mùi hương trên người cậu, vẫy đuôi cầu xin cậu vuốt ve.
Nhan Nhiễm lạnh lùng nhìn chúng, cậu không thích chó, càng không thích chó săn, hai chú chó này là hậu duệ của chó nhà và chó sói núi, dù trông mập mạp, không thể che đậy bản chất hung dữ sau này của chúng. Nhan Nhiễm lách qua chúng rồi đi ra khỏi cửa, không ngờ chúng còn đuổi theo, đuôi vẫy vẫy như muốn chơi với cậu.
Nhan Nhiễm lạnh lùng cúi xuống nhặt một viên đá nhỏ, hù dọa: “Nếu còn đi theo tao nữa thì tao sẽ đánh tụi mày đấy, mau đi chỗ khác! Hiểu không?”
Trong mắt loài mèo, trí thông minh của loài chó rất thấp, Nhan Nhiễm phát hiện ra với trí thông minh của chúng thì chắc chắn không hiểu được.
Hai chú chó cũng nhận ra Nhan Nhiễm không thích chúng, liền buồn bã chạy về nhà. Không lâu sau, chúng lại cùng với Vương Nhất Minh quay trở lại. Nhan Nhiễm nhìn ánh mắt của cả ba đều giống nhau, bởi vì anh ta luôn ɕảɷ thấy Vương Nhất Minh và hai chú chó có quan hệ họ hàng, Nhan Nhiễm bí mật nghĩ, chắc chắn là do lúc nhỏ bị chó cắn nên mới ghét loài chó như vậy, nếu không thì sao cậu lại không thích chúng.
Vương Nhất Minh vuốt ve hai đứa con trai của mình, bênh vực chúng: “Cậu không cần khinh thường chúng đâu, chúng rất ngoan đấy, nhìn xem, dễ thương lắm mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play