Từ đó, nhà họ Nhan có thêm hai con chó, Vương Nhất Minh đặt tên cho chúng là: Bính Ba Bá, Bá Ba Bính.
Nhan Nhiễm trợn mắt, nhăn mặt ghét bỏ.
Sau khi sắp xếp xong công việc nhà, Nhan Nhiễm nằm trên giường, vạch ra một bảng kế hoạch cho bản thân. Để sở hữu cái ao cá lớn nhất thế giới này, cậu cần kiếm tiền, kiếm tiền và kiếm tiền, xong.
Rồi Nhan Tiểu Miêu liền ném bảng kế hoạch đi, meo, cái thứ đồ chơi này dường như chẳng có tác dụng gì.
Trong căn phòng, ánh nước lóe lên, một luồng linh áp hiện lên, Tần Tấn Lê lạnh lùng bước ra từ trong ánh sáng ấy, ánh mắt lập tức rơi xuống bóng dáng đầy lông đang dùng chân sau đá giấy trên giường. 
Nhan Nhiễm cảm nhận được linh khí quen thuộc, nhảy khỏi giường, lao thẳng vào Tần Tấn Lê!
Tần Tấn Lê dùng một tay đỡ lấy cậu, nâng mông con mèo nhỏ của anh lên, giống như bồng một đứa trẻ, ôm mèo con vào trong lòng. Giọng điệu của anh vẫn rất bình đạm, nhạt nhẽo đến mức nghe có vẻ xa cách: "Tôi sắp đi rồi."
Nhan Nhiễm dùng hai móng vuốt nâng khuôn mặt Tần Tấn Lê lên, lấy hết can đảm, cúi đầu xuống cọ cọ mặt mình vào mặt Tần Tấn Lê, thăm dò phản ứng của đối phương. 
Thấy đối phương không từ chối, cậu mới quyết định dùng lực cọ mạnh hơn chút. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play