Vương Nhất Minh ngồi ở góc sô pha cách xa Nhan Nhiễm nhất, ngoan ngoãn báo cáo: "Số tiền đó chúng ta để dành xây dựng nhà máy, sau này bán thành phẩm của chúng ta còn phải liên tục cho ra sản phẩm mới, nghiên cứu thêm nhiều loại cá thành phẩm khác."
Nhan Nhiễm đột nhiên nhớ ra, "Cá nuôi ở biển thế nào rồi? Tôi đang đợi để ăn đây."
Không đợi Vương Nhất Minh lên tiếng, Bối Tử Việt đã giải thích: "Chúng ta nuôi ít, ngài ăn thì chắc chắn là đủ, còn chế biến thì không bằng thu mua tại địa phương."
Nếu là Vương Nhất Minh nói câu này, Nhan Nhiễm sẽ mắng anh ta vài câu, người dọn phân mà không nuôi cá cho chủ nhân thì không phải là người dọn phân tốt, phải đày Vương Nhất Minh ra biển chuyên nuôi cá nuôi tôm.
Bối Tử Việt nói như vậy, Nhan Nhiễm không nổi nóng nữa, "Được, tình hình bên đó tôi cũng không biết, tôi tin tưởng các người, cứ làm đi."
Bối Tử Việt đáp ứng, "Cảm ơn ông chủ đã tín nhiệm, mấy hợp đồng này, ngài ký đi."
"Lại ký tên?" Nhan Nhiễm nghi ngờ, "Ngày nào đó hai người sẽ không hợp tác bán tôi đi chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT