Tả Huyền Ngọc không lớn lên bên cạnh ông cụ Tả, không có cảm tình sâu sắc với ông cụ, nhưng cũng cảm thấy không đáng thay cho ông cụ Tả.
Yêu thương một người khác họ, còn hồ đồ đem hết sản nghiệp cho người ngoài cuối cùng nhận lại được gì?
Tả Huyền Ngọc luôn chướng mắt Tư Phù Khuynh, nhưng cô ta phải thừa nhận rằng ông nội Tả đối xử tốt với Tư Phù Khuynh đến mức cô ta cũng ghen ghét.
Nhiều năm như vậy, dù có nuôi chó, cũng sẽ có tình cảm đúng không?
Nếu ông cụ Tả biết rằng Tư Phù Khuynh máu lạnh và tàn nhẫn như vậy, liệu ông cụ ở nơi chín suối có thể yên giấc ngàn thu không?
Lông mi Tư Phù Khuynh hơi rủ xuống, đẩy tay Tả Huyền Ngọc ra.
Cô nở nụ cười tươi tắn, nhưng trong mắt lại có chút tức giận: “Ai cho cô đụng vào tôi?”
Vẻ mặt của Tả Huyền Ngọc hơi thay đổi, lùi về sau.
“Cô làm tôi thấy thất vọng quá rồi đấy? Cô uống bao nhiêu rượu rồi?” Tư Phù Khuynh đóng nắp quan tài, hai tay đút vào túi: “Đừng làm phiền tôi, quản lý nhà họ Tả thì cũng nên cẩn thận một chút chứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play