Vùng ngoại ô, trong một ngôi biệt thự nào đó

Âm nhạc nhu hòa, đại sảnh phong cách xa hoa, đèn thủy tinh treo trên trần nhà hoa lệ phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Khắp sảnh yến hội, âm nhạc vang lên, mọi người anh tới tôi đi, vẻ mặt tươi cười.

Đột nhiên, phía cổng phát sinh rối loạn------ Một đôi nam nữ bước tới.

Nam tuấn mỹ nữ xinh đẹp, nam nhân là người gần đây trên mạng đang gây lên sóng gió lớn 'Tổng giám đốc đẹp trai nhất' - Quý tổng, nữ nhân là một tiểu minh tinh đang nổi, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là y phục của hai người chợt nhìn lại có mấy phần giống nhau...

Quần áo tình nhân nha, mọi người hít vào một hơi, cùng nhau hướng ánh nhìn đến một đôi huynh muội đang ngồi ở một nơi hẻo lánh.

----Nếu như nhớ không nhầm, Quý Minh Nghiễn này cùng với Hạ gia Tam tiểu thư...hai năm trước đã đính hôn thì phải ??

Hạ nhị thiếu không nhanh không chậm đong đưa chén rượu, nụ cười trên mặt vẫn duy trì như cũ, tiếp tục cùng người bên cạnh nói chuyện.

Đám người biết điều thu ánh mắt về, một lần nữa cười cười nói nói đàm luận.

Sau khi mọi người thu ánh mắt về, Hạ thiếu trầm mặt xuống, "Nguyên Nguyên, em đừng sợ, anh nhất định sẽ giúp em cẩn thận hỏi rõ ràng!" Nếu là...Anh nhất định sẽ không tha cho hắn!

Hạ Nguyên một mặt mộng bức ngẩng đầu, "Ừm??"...Có ý tứ gì?

Hạ nhị thiếu cởi một cúc áo, kìm lại tâm tình phẫn nộ muốn bạo phát của mình nhẫn nại an ủi em gái, "Ngoan, đừng nóng vội."

"Anh mang em ra ngoài là để thả lỏng, đừng để chuyện không đâu ảnh hưởng đến tâm tình."

Mẹ nó!

Nam nhân tựa hồ nhìn thấy hai người trong góc, dừng một chút, bưng chén rượu đi về phía này.

"Nhị ca, Nguyên Nguyên." Nam nhân biểu lộ lạnh lùng, khẽ gật đầu.

Người xung quanh bất động thanh sắc ngừng nói chuyện.

Ở chỗ này náo loạn như vậy coi như vứt hết mặt mũi, Hạ nhị thiếu quét mắt về phía tiểu minh tinh bên cạnh, trên mặt mỉm cười mê người hơn, thanh âm đè xuống rất thấp, "À, không đảm đương nổi một câu nhị ca của Quý tổng ngài."

Nói xong còn đưa chén rượu lên cùng hắn đụng đụng.

Quý tổng trầm giọng nói, "Nhị ca!"

Hắn nhíu mày, không có một chút chột dạ, "Hạ Nặc chỉ là bạn nhảy đi cùng, em..."

Hạ nhị ca không chờ hắn giải thích, ưu nhã mắng một câu, "Đánh rắm!"

Hắn uống chút rượu đỏ, nhìn qua ánh mắt bốn phía, nâng chén rượu lên ngăn trở khóe miệng trào phúng, "Cái lý do cứt chó gì đó cũng đừng lấy ra nói trước mặt tao, nghĩ ông mày không biết sao?"

"Loại yến hội này là yến hội bình thường? Lúc này lại mang theo một tiểu minh tinh, không biết là mày có ý gì? Nếu là minh tinh lớn, ảnh hậu thì thôi bỏ qua, tối thiểu vẫn là vấn đề mặt mũi, mày mang cái rắm chó tiểu tam tuyến* nói với tao là bạn nhảy của mày?"

*tam tuyến: bên Trung Quốc giới giải trí chia theo tuyến, tuyến một là tuyến cao nhất (thấp nhất là tuyến mười tám thì phải?)

"Mày cùng cái loại bạn nhảy nào sẽ mặc trang phục tình nhân hả?" Con mắt Hạ nhị thiếu ở trên thân bọn họ chạy một vòng, không che dấu chút trào phúng nào.

Đều là nam nhân ai mà không hiểu, nói còn chưa vượt quá giới hạn hắn còn tin, đều đã mặc trang phục tình nhân còn nói không có điểm mập mờ...Nghĩ hắn là kẻ ngu sao?

Về phần trùng hợp? Trên yến hội đều là nhân vật có mặt mũi, sợ nhất là cùng người khác đụng đồ, đây là trường hợp tuyệt đối không cho phép, đừng nói giống nhau, tương tự cũng không có, đằng này cứ như vậy từ ống tay áo đến hoa văn họa tiết các loại đều đụng thành một đôi?

Nữ nhân mặc lễ phục nhỏ nhắn đứng bên cạnh nhíu mày, phảng phất như đang bị vũ nhục, "Vũ nhục người khác như nào thì chính mình cũng như vậy thôi, Hạ nhị thiếu hạ lời lưu tình."

Nàng là minh tinh, nhưng nàng không trộm không đoạt, cũng không có bán thân thể, không đảm đương nổi lời vũ nhục của hắn.

Quý Minh Nghiễn hít vào một hơi, quay đầu hướng nữ minh tinh xin lỗi, "Thật có lỗi, tôi thay nhị ca xin lỗi em..."

"Cút!" Hạ nhị thiếu cũng không phải đèn cạn dầu, "Đừng có diễn trước mặt tao, tao cần mày thay tao xin lỗi à?! Còn cô, thật đúng là coi mình là cái gì Bạch Liên hoa, chính mình trong sạch thật thì đừng có cùng một nam nhân đã có vị hôn thê mặc trang phục tình nhân!"

Nghĩ hắn không hiểu sao?

Hạ nhị thiếu hắn gặp được bao nhiêu nữ nhân? Dạng trà xanh cao cấp, thủ đoạn âm hiểm này ngoại trừ loại ngu xuẩn, không có đầu óc như Quý Minh Nghiễn thì làm gì có ai coi trọng!!

Hắn lười nói chuyện với bọn họ!

Hạ nhị thiếu nâng chén rượu để lên bàn, kéo Hạ Nguyên còn đang ngu ngơ bên cạnh tạm biệt chủ nhân yến hội rồi rời đi.

Quý Minh Nghiễn sắc mặt càng lạnh lùng, tiếp tục hướng Hạ Nặc xin lỗi, "Thật có lỗi."

"Tổng giám đốc, ngài không cần nói xin lỗi, cũng không phải ngài sai." Hạ Nặc hít vào một hơi, không để sự tình này ảnh hưởng tâm tình, nghiêng đầu một chút, dịu dàng cười một tiếng, "Chúng ta tiếp tục?"

Quý Minh Nghiễn nhìn nàng, không nhịn được cũng có chút câu môi lộ ra ý cười, "Tiếp tục."

Mọi người đối mắt nhìn nhau, có chút ý vị thâm trường*.

*ý vị thâm trường: ý vị, sâu xa

"Hay cho cái tên Quý Minh Nghiễn kia!" Hạ nhị thiếu sắc mặt trầm xuống, kéo kéo cổ áo, tức giận đến ứa ra khói, đem quần áo phủ thêm cho em gái nhà mình, "Anh nhìn là biết hắn ta đã sớm quên lời cam đoan năm đó!"

Hôn ước của hai nhà Hạ, Quý cũng không có bắt buộc, rơi vào trên người hắn cũng không phải Hạ gia bắt buộc hắn… Nếu không có ý nghĩa, hai nhà cũng sẽ không bảo lão gia tử hứa hẹn, chính hắn lúc đó cũng nói cam đoan không phải sao?

"Nguyên Nguyên, đừng nhắn đến hắn, nhị ca..."

"Nguyên Nguyên?" Hạ nhị thiếu thấy nữ hài còn đang sững sờ cũng không đoái hoài tới việc mắng quy tôn tử kia mà lo lắng gọi nàng, vẫn là em gái quan trọng hơn.

Em gái hai năm nay vẫn luôn thích tên họ Quý kia...

Một cơn gió lạnh thổi qua, Hạ Nguyên giật cả mình, đột nhiên quan sát trời.

"Nguyên Nguyên, không sao chứ?" Hạ nhị thiếu lo lắng, "Nếu em còn thích hắn thì để nhị ca đi đánh cho hắn một trận rồi để hắn xin lỗi em?" Quý Minh Nghiễn còn phải dựa vào nhà bọn hắn, tất nhiên không có lần sau...

"Không có việc gì." Hạ Nguyên khôi phục lại, con mắt cong thành hình bán nguyệt, nguyên khí tràn đầy, "Em vừa nghĩ đến một ít việc, nhị ca anh đừng nóng giận, nhân cơ hội này vừa vặn giải trừ hôn ước."

Nàng chính là cảm thấy không chân thực.

"Vậy là tốt rồi." Hạ nhị thiếu thấy em gái không có việc gì nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục mắng tên Quý Minh Nghiễn kia.

Hạ Nguyên dừng bước, "Nhị ca, nhị ca! Bây giờ em không về nhà, em muốn ra ngoài dạo chơi."

"Không trở về nhà?" Hạ nhị thiếu muốn hỏi có phải không tâm trạng không tốt, lại nuốt trở về, ngẫm lại cũng đúng, hai năm nay nàng thích quấn lấy Quý Minh Nghiễn, cũng không phải là không có tình cảm, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy làm sao có thể không có việc gì.

Không muốn nói cũng được, chẳng bằng để nàng yên tĩnh.

Hạ nhị thiếu đem lời muốn nói ra đều nuốt trở vào, ôm lấy nàng, chỉ lộ ra khuôn mặt tươi cười ấp áp, "Vậy anh trở về bảo mẹ sáng mai nấu cho em cháo đậu đỏ? Không phải em thích ăn nhất sao?"

Bất luận thế nào, em còn có người nhà.

Hạ Nguyên thốt ra không có một chút do dự, "Còn có thịt kho tàu."

Hạ nhị thiếu "..." Hắn có phải là đang suy nghĩ nhiều? Em gái như này thật là đang đau lòng sao?

Chờ Hạ nhị thiếu đi, Hạ Nguyên ngoài dự liệu không hề rời đi mà quay người lại đi vào khách sạn.

Nàng tới đây đại khái khoảng một tháng, vốn cho là xuyên qua bình thường, mặc dù có chút kinh ngạc nguyên chủ xảy ra chuyện gì mà còn lưu lại trong đầu muốn nàng đối đãi người thân thật tốt, Hạ Nguyên nghĩ không thông mấy vấn đề phức tạp như vậy, dứt khoát không quản.

Nàng ở kiếp trước cũng không có người thân gì, sau khi chết xuyên qua kiếp này... Nghĩ nghĩ thế nào vẫn là kiếm lời, nguyên chủ muốn nàng đối đãi người nhà thật tốt liền đối đãi thật tốt chứ sao.

Nguyên chủ có vị hôn phu nàng cũng biết, nhưng mà cũng không quá để ý, dù sao qua ít ngày nàng cũng sẽ giải trừ, cho nên tới hôm nay nghe thấy hai cái danh tự...

Quý Minh Nghiễn, Hạ Nặc...

Cái này không phải cuốn sách trước đó nàng xem qua sao?!

Sách này tình tiết kỹ càng nàng đều đã quên, đại khái nàng còn nhớ rõ bối cảnh thiết lập mượn thiết lập của hiện đại, nhưng không giống chính là, bên trong quốc gia gọi là Hoa Quốc, cầm giữ tài chính là mấy đại gia tộc.

Cụ thể tình tiết chính là nhân vật nữ chính tại giới giải trí vượt mọi chông gai, thu được chân ái của tổng giám đốc, trong lúc đó còn tìm trở về gia thế thật sự của mình.

Quý Minh Nghiễn chính là chân ái đó, nhưng bây giờ vẫn chỉ là tổng giám đốc công ty giải trí của nữ chính, nhưng về sau lại bởi vì công ty giải trí phát triển tốt, đánh bại đại ca, trở thành người thừa kế Quý gia,sau đó chậm rãi đem gia tộc từ một tập đoàn không đáng chú ý trở thành một trong những gia tộc lớn nhất.

Mà Hạ Nguyên chính là nữ phụ trọng yếu nhất trong đó.

Quý gia cùng Hạ gia, lão gia tử hai nhà năm đó định ra hôn ước bằng lời nói, sau khi lớn lên, Hạ Nguyên cùng Quý Minh Nghiễn nguyện ý thực hiện hôn ước này.

Về sau Quý Minh Nghiễn cùng minh tinh Hạ Nặc hấp dẫn lẫn nhau.Tác giả khẳng định không để cho nam chính bội bạc, thế là Hạ Nặc liền trở thành con gái thất lạc của nhị phòng* Hạ gia, được nhận trở về, thuận lý thành chương cùng với Quý Minh Nghiễn được mọi người chúc phúc.

*nhị phòng: kiểu một nhà có nhiều con trai, sau khi con trai lớn lên lập gia đình thì được gọi lần lượt theo thứ tự là đại phòng, nhị phòng, tam phòng...

Hạ Nguyên khẳng định không nguyện ý a, không ít lần tìm đường chết.

Cốt truyện theo khuôn sáo cũ nhưng tác giả hành văn lại tốt, viết đến rung động tâm can, nàng lúc ấy còn thực thích đâu.

Hạ Nguyên một lần nữa tiến vào yến hội, đi đến phòng nghỉ trong cùng.

Nàng nhớ không nhầm, ngày hôm nay chính là bước ngoặt chuyển hướng. Trước hôm nay, hai nhân vật chính quan hệ vẫn còn mập mờ, buổi tối hôm nay hai người say rượu, trời xui đất khiến liền ngủ chung một cái giường...Thế là...

Hạ Nguyên vừa nghĩ vừa nghiêm túc đưa di động lên quay phim, chuẩn bị tìm một chỗ tốt nhất để quay. . .

Ân, nàng không phải cuồng nhìn lén, nhưng nghĩ nghĩ từ hôn vẫn là có chứng cứ thì tương đối danh chính ngôn thuận đi. . .

Hả? Mở cửa như thế nào không ra?

Hạ Nguyên ngờ vực, gãi đầu một cái, dùng lực một chút. . .

Răng rắc một tiếng...

Khóa cửa rớt xuống, trong phòng, một tên to con áo đen từ dưới ghế xô pha ngẩng đầu. . .

Hai phe nhìn đồ vật lấp lánh trong tay đối phương.

". . ."

Hạ Nguyên một mặt mộng bức: Nếu như nàng không nhìn lầm, trong tay hắn cầm. . . là camera???

—— —— ——

Hạ Nguyên: . . . Ngọa tào, huynh đệ phương nào?


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play