Tưởng Mộ Thừa thu lại điện thoại, cười như có như không: “Nếu anh đi rồi, không phải em còn khóc to hơn mưa sao, khóc ngập cả Bắc Kinh.”
Tô Vận: “……” Cô im lặng không thể phản bác.
Tưởng Mộ Thừa xoa đầu cô ý bảo cô ăn nhanh lên, nói: “Tô Vận, anh biết cách để khiến em chủ động quay lại bên anh, nhưng lại nghĩ nó thật khó, em tính xấu hoắc, cao ngạo lại ưa sĩ diện, việc chủ động quay đầu về hang này khẳng định em còn lâu mới chịu.”
“Nhưng nếu bảo anh chủ động theo đuổi em, xin em quay lại, đó cũng không phải là anh. Anh đã bị em bỏ rơi hai lần rồi, anh cũng có lòng tự trọng.”
Bàn tay xúc bánh của Tô Vận đông cứng, cô không đoán ra anh sắp nói gì, bất giác quay đầu lại nhìn anh.
Mặt Tưởng Mộ Thừa đầy sự nghiêm túc, mỗi một câu nói như thể anh chuẩn bị rất kĩ lưỡng vậy.
Sau một lúc, anh nói: “Em và anh đều không muốn hạ thấp tự tôn mà quay lại. Nhưng sau khi chia tay một khoảng thời gian đủ lâu, nếu bên cạnh anh xuất hiện người phụ nữ khác thì chúng ta sẽ vĩnh viễn không còn khả năng nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play