Mới vừa ra tới cửa, cửa phòng còn chưa đóng lại đã nghe được bên trong có tiếng ‘ choang ’ một cái, Tô Vận sợ tới mức run cả người. Nhất định đó là cái bình hoa thuỷ tinh, thật may mắn là họ đã rời khỏi.
Tô Vận lo lắng nói: “Anh vào xem ông ấy chút đi, vốn dĩ ông ấy là bệnh nhân, anh làm vậy là sai rồi.”
“Không có việc gì, là lúc nãy anh đã đặt chén trà gần ông ấy, nhất định là ông quăng chén trà đó. Ông ấy cao tuổi rồi, nhiều tật xấu: đau tim, giả bệnh, đập ly phá bình, đó chính là chiêu bài của ông.”
Tô Vận há hốc mồm, nhà này thật là khiến người ta câm nín.
Ra khỏi bệnh viện, lòng Tô Vận thoải mái không ít. Tưởng Mộ Thừa cho cô cảm giác được bảo vệ chưa từng có, nhưng cô cũng cảm thấy hôm nay anh đã quá phận.
Cô lôi ống tay áo anh, “Aizz, hôm nay có phải chúng ta đã không lễ phép không. Anh hai tuổi cũng lớn rồi, lại là người bệnh… Mặc kệ ông ấy làm gì cũng là vì muốn tốt cho anh, vậy mà hôm nay anh lại làm như vậy có phải ông ấy sẽ bị tổn thương không?”
Tưởng Mộ Thừa xoa xoa mặt cô, có chút bối rối không muốn cho cô biết một số chuyện, chỉ là cô thêm nhọc lòng suy nghĩ, vậy thì hà tất gì phải nói?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT