Sắc mặt Tưởng Mộ Bình trầm xuống, nhưng vẫn nói: “Tiểu Tô, đừng khách sáo, ngồi đi.”
Đối với chuyện hôm qua, trong lòng mọi người đều rõ ràng, cũng không nói gì thêm nữa. Nhưng thái độ Tưởng Mộ Bình vẫn giống hệt tối qua, kiên quyết, nghiêm túc, không ai có thể lay chuyển.
Ở trước mặt người nhà, Tưởng Mộ Bình cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: “A, nhìn thế này là muốn đến đây khởi binh vấn tội tôi?”
Tô Vận ngượng nghịu nhìn Tưởng Mộ Bình, đối với lời nói thẳng thừng của ông, cô không cách nào trả lời được.
Tưởng Mộ Thừa cười lạnh một tiếng, đáp lại: “Tưởng Mộ Bình, nếu anh không phải anh hai của em, anh cho rằng anh có cơ hội được em đến thăm một chuyến như thế này sao?”
“Cậu!!!.” Tưởng Mộ Bình trừng mắt thở phì phì, ông thở liên tục mà không nói ra được lời nào. Ông không nghĩ tới Tưởng Mộ Thừa không để cho mình chút mặt mũi gì như thế này, còn thành trò cười trước mặt Tô Vận.
Tô Vận nghĩ anh vốn đến đây để xoa dịu tâm trạng hai bên, vậy mà tình hình lại thành ra thế này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play