Tưởng Mộ Thừa nâng mặt cô lên, ngón tay anh vỗ về môi cô một lần lại một lần không biết mệt. Anh chợt nói: “Tô Vận, em phải tin tưởng anh.” Tin rằng anh có thể bảo vệ cô trước những mưu đồ đen tối.
Tô Vận không khỏi ôm chặt lấy anh, âm thanh cô đầy sự tự ti: “Anh không để ý ư?” Giống như lời Tưởng Mộ Bình nói, chẳng may quá khứ của cô bị phơi bày ra ánh sáng, anh sẽ đối mặt với những người mình quen như thế nào.
“Tô Vận, vấn đề này anh đã trả lời em từ trước rồi.”
Tô Vận vẫn nhớ buổi tối hôm đó họ đứng ven hồ trong bệnh viện, cũng là buổi tối bọn họ xác định quan hệ, cô đã hỏi anh: “Anh tư, 5 năm trước trong mấy tháng em thất nghiệp đã phải làm một số việc, anh không ngại sao?”
Anh hỏi lại cô: “Tại sao anh lại để ý chứ?”
Nhưng vấn đề là, không phải chỉ mình anh để ý hay không, mà là lời ra tiếng vào, ánh mắt của thiên hạ. Nước bọt người đời cũng có thể dìm chết một người.
Không đợi Tô Vận nói chuyện, Tưởng Mộ Thừa lại nói: “Tô Vận, anh vẫn luôn tự lực cánh sinh, chưa bao giờ để ý ánh mắt của người khác. Về sau là em sống cùng anh, anh không ngại, tại sao phải nghe lời người ngoài rồi tự rước bực vào thân?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT