Ông chưa về nhà mà đi tới một buổi tiệc hẹn trước. Cấp trên gọi ông, lấy thân phận bạn bè để dò hỏi chuyện Viên Bằng Hải báo cáo, lại quan tâm đến tiến triển vụ án, hỏi ông có cần tránh đi hiềm nghi gì hay cần trợ giúp gì không.
Tóm lại, ý của lãnh đạo cũng rất đơn giản. Nếu như có vấn đề gì, bây giờ tốt nhất là ông nên nói ra.
Chúc Minh Huy đương nhiên không có ngu như vậy. Cái này gọi là tự thú ư? Ông không tin, tình hình hiện tại này, ông không có một người bạn.
“Tôi vẫn ổn, tình tiết vụ án này khá phức tạp, quá trình phá án và bắt giam quả thực khó khăn, nhưng chúng tôi đã có tiến triển rất lớn. Không có vấn đề gì, tôi có thể đảm nhiệm được. Viên Bằng Hải đơn thuần chỉ là trả đũa tôi. Vốn dĩ vụ này là chuyện của cục thành phố của anh ta, anh ta làm không tốt, làm lớn chuyện. Bây giờ chẳng qua là anh ta muốn dời sự chú ý. Chờ mọi chuyện kết thúc rồi, nên truy xét trách nhiệm chúng tôi sẽ truy xét, người cần xử lý cũng phải xử lý.”
Chúc Minh Huy nói chắc như đinh đóng cột, nói giọng quan chức.
Bữa cơm này ăn thật gian nan, não Chúc Minh Huy không giây phút nào ngơi nghỉ. Giữa chừng ông nhận được tin nhắn của Paul, dưới con mắt dò xét của lãnh đạo, ông quả thực tức đến sôi người. Chọn thời điểm này để nhắn thật sự là sợ hại không chết ông hay sao?
Lúc Chúc Minh Huy đi toilet thì nhắn tin trả lời Paul. Ý của Paul cũng rất đơn giản, trước trưa ngày mai, kêu Chúc Minh Huy sắp xếp gọi Nghê Lam đến cục cảnh sát, sau đó thả Nghê Lam ra. Chỉ cần báo thời gian và tuyến đường cho hắn ta biết là được, chuyện khác không cần Chúc Minh Huy quản nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT