Lam Diệu Dương nhìn biểu tình nhân viên cảnh sát kia cũng sinh lòng cảnh giác. Nhưng hiện tại Nghê Lam đồng ý khôi phục trí nhớ, lại ám chỉ Alex sẽ không phải phiền toái, lại còn hứa hẹn sẽ ở lại, những chuyện khác đối với Lam Diệu Dương mà nói không phải chuyện lớn. Anh có lòng tin với Nghê Lam.
“Lam Diệu Dương, đừng khiêu khích cảnh sát.” Lưu Tống bắt đầu nói chuyện, thái độ thật sự nghiêm túc.
“Yêu đương không phải khiêu khích chứ?” Lam Diệu Dương có phần chột dạ, cố tình nghiêm túc nói: “Cảnh sát ông hẳn là kết hôn rồi đi.” Tuổi này đoán chừng con cái đã biết đi rồi.
“Không phải.” Lưu Tống khoát tay, “Tôi không so đo chuyện động trời Nghê Lam che giấu việc khôi phục trí nhớ trước kia. Nhưng hiện tại cậu tốt nhất có thể nói cho tôi biết cái thẻ nhớ giả kia là chuyện gì, cậu biết cái gì, đã xảy ra chuyện gì, Nghê Lam có thể có cách nào chứng minh trong sạch hay biện pháp thoát tội không?”
“Tôi không biết a.” Lam Diệu Dương trấn định nói.
“Cậu rất rõ ràng phiền phức lớn nhất của Nghê Lam không phải là việc mất trí nhớ mà là vụ án ở Paris. Nhưng cô ấy khôi phục trí nhớ rồi cậu vẫn không quan tâm lúc trước cô ấy giết người, không hỏi cô ấy có cách chứng minh không có ở hiện trường không, lại cùng cô ấy nói chuyện tương lai cái gì?”
Lam Diệu Dương sửng sốt, mẹ kiếp, quả nhiên là cảnh sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT