Liêu Tân hứng nước trong tay vỗ mạnh lên mặt, ngẩng đầu lên, nhìn thấy mình trong gương ngẩn người hồi lâu.
Ngoài cửa có giọng nói thô lỗ kêu tô, “Con có ăn cơm không! Tính chết trong đó sao?”
Mặt Liêu Tân không chút cảm xúc, lau khô nước trên mặt, mở cửa phòng vệ sinh đi ra ngoài.
“Suốt ngày không về nhà, sao không ở trong cục cảnh sát luôn đi?”
“Ở đó còn thoải mái hơn về nhà.” Liêu Tân ngồi xuống bàn ăn cũ kỹ.
Trên bàn đơn giản có ba món, hai chén cơm lớn.
Cha của Liêu Tân – Liêu Đông nhìn anh chằm chằm nói: “Con có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT