Lam Diệu Dương ngậm tay Nghê Lam vào trong miệng, tay trống còn lại lấy thẻ phòng.
Nghê Lam càng cười đến nắc nẻ, ghé đầu vào vai Lam Diệu Dương cười run lên.
Lam Diệu Dương nhanh chóng mở cửa ra, cõng Nghê Lam xông vào trong phòng. Nghê Lam cười to ha ha, Lam Diệu Dương một hơi chạy vội tới trước sofa, ném cô lên sofa.
Nghê Lam ngã trên ghế sofa vẫn còn cười, Lam Diệu Dương không vui, bị cô làm cho toát cả mồ hôi. Anh cởi áo khoác ra, Nghê Lam còn muốn chỉ điểm anh một chút: “Lúc này tổng tài bá đạo nên nói, cô em, có hài lòng cái em sờ được không?”
Lam Diệu Dương vừa buồn cười vừa không phục, ném thẳng áo khoác vest lên đầu cô, che mặt cô lại.
Nghê Lam lại cười to, cô ôm lấy áo vest của Lam Diệu Dương, oang oang nói dưới lớp áo, “Em nói cho anh biết, tiểu Lam tổng, lúc em giật cái áo này ra, mặt của anh nhất định phải ở trước mặt em.”
Lam Diệu Dương đang ngồi xổm trên ghế sofa vừa nghĩ đợi cô vén áo lên thì hôn trộm cô một cái: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT