Thứ nàng cho hắn ăn chính là thuốc độc mà lúc trước đã dùng cho Ân Thanh Yên. Mỗi ngày đều phải trải qua cơn đau xuyên tim trong một canh giờ, khiến hắn sống không được mà chết cũng chẳng xong.
Vừa dứt lời bèn bước qua người hắn, nàng đi đến phía Hồng Tụ và Quý Tĩnh Thịnh. Giây phút Quý Thừa Huyên quyết định tự chặt tay, hai người đều không ngăn cản. Chỉ là sắc mặt của mỗi người mỗi khác, Hồng Tụ có chút phiền muộn, Quý Tĩnh Thịnh lại càng không đành lòng.
Dù sao đây cũng là Tam đệ của ông, giữa bọn họ là máu mủ tình thâm, đương nhiên ông không đành lòng. Tuy ông ngu dại, nhưng không phải là không rành thế sự, tất nhiên ông cũng hiểu rõ một vài đạo lý. Quy tắc giang hồ chính là không được nhúng tay vào chuyện ân oán của người khác. Nếu đây là lựa chọn của Quý Thừa Huyên, thì cho dù sống hay chết cũng phải tự chịu trách nhiệm.
Hồng Trang nói: “Sư tỷ, chúng ta về nhà thôi.”
Vạn dặm trời quang, mây bay mù mịt.
Ân oán tình thù đã khép màn, nút thắt hơn hai mươi năm đã được gỡ bỏ. Giờ đây, núi sông tráng lệ, giang hồ vẫn thế. Bọn họ đã làm xong chuyện cần làm, cuối cùng cũng nên trở về nhà thôi.
Về Nam Cương, về vùng đất trời sao vời vợi, băng hà ngàn dặm. Thực hiện lời hứa lúc ban đầu, ngắm nhìn xem bầu trời nơi đại mạc lộng lẫy đến nhường nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT