Từ đầu đến cuối, Quý Hàn Sơ đều không có biểu cảm gì. Chàng chỉ đứng đờ ở đó, gương mặt hơi chút mông lung. Ban đầu chàng có tức giận, nhưng sau một phen náo động thì chàng lại rất mơ màng. Không thể hiện thái độ, cũng không biết nên suy nghĩ cái gì...…
Nỗi đau mãnh liệt lan tràn trong lòng chàng, cánh môi tái nhợt hơi run rẩy. Chàng chậm rãi ngồi xuống trước mặt Quý Chi Viễn, hai mắt nhìn thẳng vào hắn.
Quý Chi Viễn nghiêng đầu nhìn Sao băng trên tay chàng, hơi mỉm cười: “Ra tay đi...... Quý gia sụp đổ rồi, ta cũng xong rồi ha ha ha. Nhưng, đến cuối cùng ngươi cũng không thắng......”
Quý Hàn Sơ nắm chặt Sao băng. Khuôn mặt vốn tuấn tú hiền hòa nay lại rất tiều tụy. Ánh mắt chàng hơi trống rỗng, hơn nữa còn có cả sự thê lương.
"Chấm hết......" Chàng nhắm mắt lại, lông mi run rẩy, giọng nói nghẹn ngào: “Ngươi giết Ly Ưu, ta không thể không giết ngươi.”
Quý Chi Viễn cười, khóe môi là vết máu đã khô. Hắn gật đầu, nói lời tán đồng: “Đúng vậy.”
Nhìn sự thù hận và đau đớn chiếm cứ hai mắt của Quý Hàn Sơ, Quý Chi Viễn rất hưởng thụ và rất sung sướng. Hắn bị dáng vẻ yếu ớt này lấy lòng, nhịn không được mà cười ầm lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT