Tác giả: Nhất Chỉ Huyền Ngữ (一纸玄语) Đề cử: Meo Meo, Meo trong Meo Meo, Meo trong Meo Meo Edit: 𝑳𝒊𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂𝒏𝒉 𝑵𝒈𝒖𝒚𝒆̣̂𝒕
Văn án
Mẫu thân từ khi ta còn bé đã luôn răn dạy, rằng nam nhân vốn chẳng mấy ai tốt lành, đa số toàn kẻ bội bạc, không đáng tin.
Thế nên vô tình phát sinh quan hệ cùng với Thẩm Cảnh Hành, ta không chút do dự mà rời đi, bỏ cha lấy con, một mình an nhàn, tự do tự tại.
Suốt sáu năm qua, ta mở rộng kinh doanh từ dưới chân núi Thính Phong đến kinh thành, mở hết cửa hàng này đến cửa hàng khác, trở thành tiểu phú bà kín tiếng của kinh thành.
Con ta cũng ngày càng lớn lên, thông minh tuấn tú lại ngoan ngoãn.
Ai ngờ một ngày nọ, khi ra ngoài lại va phải xe ngựa của Nhiếp chính vương đương triều.
Một bàn tay thon dài vươn ra từ trong kiệu, giọng nói của người trong kiệu không gợn sóng, trong trẻo như ngọc.