“Thần bị oan ạ!” Lý Giáng kêu to, nằm rạp trên mặt đất. Lúc này, thậm chí ông ta lại thấy vui vì lúc trước không theo phe Thư Vương. Bị gán mấy tội danh kia thì cùng lắm chỉ mất chức quan mà thôi. Còn nếu vì cứu Lý Sưởng mà thành tay chân của Thư Vương thì chắc kết cục sẽ y như Vũ Ninh hầu.
Trinh Nguyên Đế sai người dẫn Lưu Oanh và ông lão ra, chưa nói xử trí như thế nào, chỉ đi đi lại lại trên ngai vàng.
Đứng ở phía sau,  Lý Diệp hờ hững nhìn Thư Vương đang thản nhiên như không. Từ lúc bọn họ vào điện đến giờ, đã hoàn toàn bị Lý Mô dắt mũi rồi, không thể phản kích lại chút nào. Hết việc này đến việc khác bị lôi ra, bất luận thật giả, đều là những sự kiện mẫn cảm nhất trong lòng Thiên Tử, chắc chắc Thiên Tử sẽ giáng tội với phụ thân. Hiện tại, cho dù  phụ thân nói bất cứ điều gì, cũng sẽ không lọt tai Thiên Tử.
Nếu chàng không làm gì, nhất định kết quả hôm nay sẽ là thất bại thảm hại, nhưng nếu chàng nói gì, với sự khôn khéo của Thư Vương, nhiều khả năng lão sẽ nhìn ra manh mối gì đó. Nhưng trước mắt, không tính được nhiều như vậy. Lý Diệp vừa định mở miệng, thì bị Lý Giáng đang cúi đầu sát đất liếc nhìn. Ánh mắt kia như bảo chàng ngậm miệng.
Lúc này, bồng thái giám ngoài cửa hô lên: “Quảng Lăng Vương, ngài không thể đi vào đâu ạ!”
“Tránh hết ra cho ta!” Tiếng trách mắng vừa vang lên, Lý Thuần đã vọt vào Điện Cam Lộ, ngay đằng sau có mấy thái giám cố gắng  cản lại. Lý Tụng hốt hoảng đứng lên, Lý Thuần chính là không có chiếu mà hồi kinh, điên rồi thì phải!
“Quảng Lăng Vương, ngươi có biết mình đang nói cái gì hay không!” Lý Tụng cố kiềm chế quát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play