Đầu buổi trưa trời vừa mưa lớn, mấy tầu lá chuối bên ngoài phòng được tắm mưa xanh biếc. Gia Nhu đang ngủ rất say thì bị tiếng nói chuyện ngoài cửa đánh thức.
Hình như là tiếng của Vân Tùng với Thu Nương. Vân Tùng muốn vào tìm nàng, nhưng bị Thu Nương cản lại.
Gia Nhu theo thói quen muốn đẩy người ở bên cạnh, nhưng đẩy hụt. Nàng chậm rãi mở mắt ra, phát hiện Lý Diệp đã đi mất. Ngoài cửa sổ, mùi đất sau cơn mưa tràn vào, nàng đứng dậy sửa sang xiêm y, rồi quay về phía của nói với hai người bên ngoài: “Đừng ầm ĩ nữa, cả hai vào đi.”
Thu Nương và Vân Tùng cùng đi vào, Vân Tùng nhảy tới trước một bước, nói: “Quận chúa, không phải thuộc hạ quấy rối, mà là Hoàng thượng triệu Tướng công và Lang quân tiến cung. Tiểu nương tử đại phòng tìm tới, bảo thuộc hạ lập tức nói cho ngài biết.”
Lúc nãy, Lý Tâm Ngư đột nhiên chạy đến tìm Vân Tùng, làm Vân Tùng vô cùng bất ngờ. Tiểu nương tử này thường ngày không mấy khi ra khỏi viện của Huyện chủ, càng không tiếp xúc với người ngoài. Vốn tưởng chỉ là chuyện trẻ con, Vân Tùng cũng không coi có gì quan trọng. Nhưng thái độ đàng hoàng trịnh trọng của Lý Tâm Ngư lúc nói chuyện làm cho Vân Tùng ý thức được, dường như vấn đề có hơi nghiêm trọng thật.
Hạ nhân bọn họ chưa từng cho rằng tiến cung là chuyện nguy hiểm.
“Tâm Ngư bảo ngươi tới à?” Gia Nhu cau mày hỏi. Lý Tâm Ngư nhất định biết cái gì đó, chắc lần này Hoàng đế triệu kiến không chỉ đơn giản như vậy. Nàng đi lại trong phòng, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, trong cung có người nào có thể che chở cho Lý Diệp đây? Nàng hỏi: “Quảng Lăng Vương trở lại chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT