Lý Diệp và Vân Tùng chạy vội về phủ, đúng lúc Tô Nương tiễn thầy thuốc ra ngoài. Thầy thuốc chào Lý Diệp, Lý Diệp vội hỏi: “Quận chúa thế nào rồi?”, nói xong thì ho khan mấy tiếng.
Tô Nương và Vân Tùng vội vàng chạy lại vuốt lưng cho chàng, nhưng Lý Diệp khoát tay một cái, bọn họ vội lùi ra.
Thầy thuốc đã làm việc cho nhà họ Lý nhiều năm, biết rõ sức khỏe vị Tứ công tử này không tốt, cho nên vẫn giữ được bình tĩnh: “Công tử yên tâm, do Quận chúa quá giận dữ, cho nên bị ngạt thở đột ngột. Nghỉ ngơi là ổn.”
“Làm phiền ông rồi.” Lý Diệp gật đầu, đi vào trong phòng. Trịnh thị và Vương Tuệ Lan vừa từ phòng trong đi ra, Trịnh thị thấy Lý Diệp thì nổi giận: “Con làm sao thế? Đang bị cảm còn chạy loạn đi thế à!”
“Con có mấy việc phải làm mà.” Mắt Lý Diệp nhìn vào bên trong, “Mẹ, Gia Nhu đã tỉnh chưa?”
Trịnh thị lắc đầu: “Con vào đi, lúc nào nó tỉnh thì phái người đến báo cho ta một tiếng.” Nói xong thì cùng Vương Tuệ Lan đi ra ngoài.
Trong vườn hoa có một thửa đất trồng mai, mấy hôm trước hoa vẫn nở đầy, cành hoa nhuộm một mầu trắng như tuyết. Giờ thì hoa mai đã rụng lả tả, bậc thang và con đường lát đá phủ đầy cánh hoa. Mấy hôm nữa thì lộc xanh sẽ nẩy trên cành, mùa xuân sẽ tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play