Quán Sở Tương là nơi trăng gió nổi tiếng ở phường Khang Bình trong Kinh thành, do nằm gần với Hoàng thành, rất nhiều quan viên sau khi tan sở thường đến đây tìm vui, quán xá hết sức náo nhiệt. Mộc Cảnh Thanh mang theo mấy người canh ở trong ngõ hẻm, đợi đã lâu, rốt cục cũng nhìn thấy Kinh Triệu doãn Tằng Ứng Hiền cùng ba, bốn đồng liêu đi vào.
“Thế tử, chúng ta có theo vào không?” Người phía sau hỏi.
Mộc Cảnh Thanh khoanh hai tay trước ngực, lắc đầu: “Giờ mà vào là đánh rắn động cỏ, người chúng ta chờ sẽ không xuất hiện nữa đâu. Ngươi phái hai người vòng ra cửa sau theo dõi chặt cho ta.”
Người kia nghe theo rời đi.
Sau khi Mộc Thành Tiết và Mộc Cảnh Thanh vào Kinh thành thì vẫn luôn để ý theo dõi nhất cử nhất động của Mộc Thành Hiếu, nhưng chưa tìm được chỗ sơ hở nào. Mãi đến tận mấy hôm trước mới thu được một tin tức, báo bọn họ đến theo dõi chỗ quán Sở Tương này, tin nói, có lẽ sẽ phát hiện được điều gì đó bất ngờ.
Mộc Thành Tiết và Mộc Cảnh Thanh cũng không biết tin tức thật giả thế nào, chỉ mang tâm lý cầu may mà thử một chút, cùng lắm không có kết quả gì thì cũng đành. Hơn nữa Mộc Thành Tiết vẫn cảm thấy, bên truyền tin có thể là người của Quảng Lăng Vương. Lần trước Quảng Lăng Vương viết phong thư kia cho ông, chỉ điểm rất nhiều. Khả năng Quảng Lăng Vương không tiện trực tiếp nhúng tay vào nội vụ Nam Chiếu, công khai đối nghịch cùng Thư Vương, cho nên mới cho người ngầm tiết lộ tin tức này.
Vì lẽ đó, Mộc Thành Tiết giao cho Mộc Cảnh Thanh đến phường Khang Bình mai phục, hôm nay là được hai ngày rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT