Lý phủ đông như trẩy hội, từ lúc biết tin Lý Tứ lang đi thi được đề tên bảng vàng, giới thượng lưu của thành Trường An nổ tung như thể người ta đổ nước vào chảo dầu sôi. Lúc Lý Diệp còn nhỏ từng được gọi là thần đồng, sau đó danh xưng dần mất đi, rồi chàng cáo ốm, vắng mặt nhiều năm, dường như mọi người đã quên sự tồn tại của chàng. Không ai nghĩ Lý Diệp chỉ thi có một lần liền thành danh, lúc này rất nhiều phu nhân ở kinh thành tìm tới Lý gia, lộ ra ý tứ muốn đưa con vợ lẽ tới.
Trịnh thị thấy mình chịu uất ức ở Lý gia nhiều năm như vậy, rốt cục cũng đến lúc được chuyển mình. Lúc nói chuyện trước mặt Lý Giáng, bà ta đã có thể cao giọng hơn một chút. Mặc dù sinh ra trong gia tộc họ Trịnh ở Huỳnh Dương, nhưng Trịnh thị chỉ là con của chi thứ. Hơn hai mươi năm trước, lúc vợ cả Lý Giáng qua đời, Lý Giáng mới chỉ là viên quan nhỏ như hạt vừng hạt đậu, lại đang làm mất lòng phủ Vệ Quốc công quyền thế ngập trời, có nhà nào dám gả con gái cho ông ta làm vợ kế đâu?
Nhờ cha của Trịnh thị có mấy phần nhìn xa trông rộng, thấy Trịnh thị đã lớn tuổi, liền nhờ người làm mai, gả cho Lý Giáng. Thế nên mới có Trịnh thị của hơn hai mươi năm sau, được xưng danh là phu nhân Tể tướng.
“Tướng công, thiếp thân đang nói chuyện với ngài đấy, ngài không nghe à?” Trịnh thị ngồi quỳ chân một bên, nhìn thấy Lý Giáng đang lật lật cuốn sách, có vẻ mất tập trung thì bà ta không nhịn được mà hỏi lại lần nữa.
Lý Giáng nghiêm mặt nói: “Nó sắp sửa kết hôn, mà bà lại định cưới vợ lẽ trước, phủ Vân Nam Vương sẽ nghĩ thế nào? Chờ sau khi nó cưới vợ, để Quận chúa tự lo việc đó đi. Với lại…” Lý Giáng ngẩng đầu nhìn Trịnh thị, nói tiếp: “Bà chưa chắc đã làm chủ được việc ấy đâu.”
Lời này thì Trịnh thị không thích nghe tý nào, là con trai ruột của bà ta, sao bà ta không thể làm chủ cơ chứ? Quận chúa kia lá ngọc cành vàng, bản thân cũng phải có người khác hầu hạ, làm sao có thể hầu hạ con trai bà tử tế được đây? Chẳng qua cưới về làm đồ trang trí thôi.
“Tướng công cứ nói thế. Lúc đó ngài phát cáu, còn đánh nó. Nếu không phải thiếp thân đứng ra, liệu có thể khuyên được Tứ lang tham gia thi khoa cử hay không? Đại lang với Nhị lang đều đã có con, thế mà thậm chí Tứ lang còn không có tỳ nữ nào, thực sự không nhìn nổi.” Trịnh thị lẩm bẩm, “Hay là mấy ngày nữa, thiếp thân mời hết các thiếu nữ đến phủ chơi, xem xét cho thật cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT