“Aỉ? Dám chống đối lại nhà họ Lăng, muốn tìm chết sao?”

Lăng Phi Dương vô cùng tức giận, lạnh lùng nhìn về phía âm thanh truyền tới.

“Chủ tịch Lăng, uy phong của ông lớn thật đấy!”

Chỉ nhìn thấy một người mặc trang phục Tôn Trung Sơn màu đen, tầm sáu mươi tuổi từ từ đứng dậy, mặt vô cảm nhìn Lăng Phỉ Dương: “Không lẽ nào ông muốn giết tôi?”

“Ông là cái thá gì, tôi… Tổng giám đốc Văn!”

Lăng Phi Dương đang giận dữ thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh hãi nhìn ông cụ: “Tại sao ông lại đến đây?”

“Tổng giám đốc Văn?”

Giang Vũ đứng trên sân khấu, tò mò nhìn ông cụ: ” Người này là aỉ?

Giang Vũ đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa,

nhưng người này không phải là người của anh.

Những người khác cũng tò mò về thân phận của ông lão, tuy nhiên, người có thể khiến Lăng Phi Dương kính trọng như vậy chắc chắn không hề đơn giản

‘Ván Mậu Sơn!”

Nghiêm Phá Quân lập tức thấp giọng giới thiệu: “Thưa cậu, người này là Văn Mậu Sơn_Giám đốc Sở Y tế của Cục chiến tranh Giang Đông, ông âỳ phụ trách toàn bộ hệ thống y tế của Cục chiến tranh Giang Đông.

“Xem ra là một người có máu mặt đây, là ai mời tới được vậy?”

Giang Vũ giật mình, ánh mắt rơi vào một chàng trai trẻ bên cạnh Văn Mậu Sơn: “Là Viên Chấn Hoa!”

Chàng trai trẻ tuổi đó là Viên Chấn Hoa_nhân viên ưu tú thuộc Cục chiến tranh mà Giang Vũ đã gặp trong bữa tiệc của ông Đổng, Văn Mậu Sơn cũng là do Viên Chấn Hoa mời đến.

Khi xưa Viên Chấn Hoa bị Giang Vũ bẻ gãy cánh tay phải, anh ta lập tức hồi phục tại chỗ sau khi uống loại đan Sinh Cân Tục Cốt, nên anh ta vô cùng coi trọng hiệu quả của loại

thuốc này

Sau khỉ trở lại Cục chiến tranh,Viên Chấn Hoa lập tức báo cáo sự việc cho Văn Mậu Sơn

Nếu Cục chiến tranh được sử dụng loại thuốc này thần kỳ này thì có thể sẽ cứu được mạng sống của vô số bỉnh lính.

Văn Mậu Sơn ban đầu không để tâm đến vấn đề này, chủ yếu là do ông ta không tin có loại thuốc nào lại thần kỳ như vậy

Lại thêm việc khi ấy, đan Sinh Cân Tục Cốt này còn chưa được sản xuất với quy mô lớn, Văn Mậu Sơn chỉ coi nó là một loại thần dược hiếm có, không thể sản xuất hàng loạt nên không có ý nghĩa gì với cục chiến tranh.

Mãi cho đến khỉ đan Sinh Cân Tục Cốt trở nên phổ biến ở Giang Châu, Văn Mậu Sơn lúc này mới chú ý đến nó và đích thân cùng Vỉên Chấn Hoa đến Giang Châu để khảo sát tình hình

Sau đó, Văn Mậu Sơn hoàn toàn tin tưởng công dụng đan Sính Cân Tục cốt, vì thế ông ta đã bí mật mua một số lượng lớn thuốc này.

Có thể nói, 70% số đan Sinh Cân Tục Cốt mà Hoàng Long bán ra trong hai ngày qua dều được Văn Mậu Sơn mua bằng nhiều cách khác nhau.

Nghe tin người sản xuất ra Sinh Cân Tục Cốt sẽ đến tìm đối tác hôm nay nên Văn Mậu Sơn đích thân đến hiện trường, càng vui mừng hơn khi biết được thứ thuốc có ích cho nước và dân này lại có thể sản xuất được trên một quy mô lớn.

‘Việc xuất hiện thần dược Sinh Cân Tục Cốt là một tin tốt đối với các chiến sĩ, tất nhiên tôi phải tới xem sao rồi”.

Văn Mậu Sơn liếc nhìn Lăng Phi Dương, lạnh lùng nói: “Không ngờ chủ tịch Lăng đây lại phách lối như vậy, thế mà lại muốn lấy mạng của tôi cơ đấy!”

“Tống giám đốc Văn đừng hiểu Lâm, tôi không biết ông lại đích thân đến đây, thật xỉn lỗi!”

Lăng Phi Dương nhanh chóng xỉn lỗi, nhà họ Lăng tuy hùng mạnh nhưng không thể so sánh với quan chức lớn như Cục chiến tranh, hơn nữa, nhà họ Lăng còn mong đợi dựa vào Cục chiến tranh để phát tài nữa kìa.

“Cậu Giang, là giám đốc Sở Y tế của Cục chiến tranh Giang Đông”.

Văn Mậu Sơn không để ý đến Lăng Phỉ Dương, ngẩng đầu nhìn Giang Vũ: “Thay mặt Cục chiến tranh, tôi sẵn sàng hợp tác với cậu

sản xuất đan Sinh Cân Tục Cốt và thuốc sẽ được liệt kê là loại thuốc đặc trị của Cục chiến tranh đề bảo vệ tốt hơn sự an toàn tính mạng của cán bộ, chiến sĩ’.

“Tôi…”

“Tổng giám đốc Văn, như vậy không ổn cho lắm!”

Giang Vũ còn chưa kịp phản ứng, Lăng Phỉ Dương đã dẫn đầu hét lên: “Hoạt Huyết Tán của nhà họ Lăng chúng tôi mới là thuốc đặc trị của Cục chiến tranh Giang Đông. Làm sao ông có thể lại xếp thuốc của thằng nhãi này vào loại thuốc đặc trị chú?”

Nguyên do khỉêh gia tộc họ Lăng trỗi dậy nhanh chóng như vậy là vì ngoài việc phát minh ra Bế Nguyệt Đan, họ còn sáng tạo ra Hoạt Huyết Tán để cung cấp cho Cục chiến tranh Giang Đông.

Nếu đan Sinh Cân Tục Cốt trở thành thuốc đặc trị, cùng với tác dụng chữa bệnh thần kỳ của nó, Hoạt Huyết Tán sẽ nhanh chóng bị loại bỏ.

“Ông đang dạy tôi cách làm việc sao?”

Văn Mậu Sơn cau mày, bất mãn nhìn Lăng Phi Dương: “Trách nhiệm của bộ y tế là cung

cấp sự hỗ trợ về sức khoẻ tốt nhất cho binh lính. Đan Sinh Cân Tục Cốt này hiệu quả hơn Hoạt Huyết Tán gấp trăm lần. Tại sao lại không thể trở thành thuốc đặc trị?”

“Nhà họ Lăng tôi có mối thù lớn với Giang Vũ này, trước mắt vẫn đang đấu đá lẫn nhau”.

Lăng Phi Dương lo lắng đến gần Văn Mậu Sơn, nhỏ giọng nói: “Nếu ông hợp tác với cậu ta, xếp Sinh Cân Tục Cốt vào loại thuốc đặc trị, điều này sẽ rất bất lợi cho nhà họ Lăng chúng tôi. Tôi…”

“Đồ khốn!”

Lăng Phi Dương còn chưa nói xong, Văn Mậu Sơn liền giơ tay giáng xuống mặt Lăng Phi Dương một cái tát, tức giận quát: “Nếu không phải nể mặt Đổng Thiên Bảo, chỉ với những gì ônq nói, tôi đã có thể qiết chết ônq rồi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play