Buổi chiều!
Nhóm Giang Vũ ăn no uống đủ kéo nhau đến phía trước cửa của biệt thự nhà họ Kim.
“Cậu chủ, chúng ta thực sự phải đi vào à?” Nghiêm Phá Quân thấp thỏm nhìn cánh cổng đóng chặt của nhà họ Kim: “Kim
Tái An bị phế, nhà họ Kim chắc chắn sẽ không tha cho cậu. Có lẽ lúc này bên trong sân của nhà họ Kim đã bày ra thiên la địa võng chỉ chờ cậu chui đầu vào thôi!” _
“Chỉ một nhà họ Kim nho nhỏ, không đáng để sợi
Ngô Khai Sơn cướp lời, dùng giọng điệu khinh thường nói: “Chỉ cần nhà họ Kim không có đại Tông sư trấn giữ, thì ba anh em chúng ta dư sức san bằng nơi này”.
“Không đến lúc nguy cấp, hai người đừng ra tay”.
Giang Vũ trịnh trọng nhắc nhở: “Tôi cần một môi trường để mình trưởng thành, nếu như cứ mãi dựa vào sự bảo vệ của hai người, thì tôi hỏng mất!”
“Đại ca yên tâm, không đến lúc bắt buộc, thì chúng tôi sẽ không ra tay”.
Ngô Khai Sơn biết Giang Vũ có lòng muốn rèn luyện trải nghiệm, lập tức bảo đảm.
“Mấy người ăn cái này trước đãi”
Giang Vũ đưa cho ba người mỗi người một viên thuốc màu trắng.
Ba người không hề do dự mà nuốt xuống, sau đó mới tò mò hỏi: “Đây là cái gì?” _
“Đây là bùa hộ thân của chúng ta trong chuyến đi này!
Giang Vũ cười cười, không giải thích cụ thể, giọng đầy thâm ý nói: “Tôi thực muốn xem xem nhà họ Kim có thể bày ra được trò gì?”
Bên trong biệt thự! Kim Xương bệ vệ ngồi trên ghế chủ trong phòng khách, mặt không biểu cảm nhìn vào mấy chục môn khách của nhà họ Kim, ai nấy tay cầm binh khí sắc bén, sát khí đằng đăng.
Đám cao thủ nội kình đại sư được nhà họ Kim nuôi dưỡng này, mặc dù không có kẻ mạnh Tông sư, nhưng trong đó đã có đến tám vị nội kình đại sư đỉnh phong.
“Chư vị, nếu như thằng nhãi Giang Vũ kia thực sự có gan đến đây, vậy các vị hãy không tiếc giá nào mà giết chết người này”.
Trong đáy mắt Kim Xương có ánh sáng lạnh lẽo xẹt qua, cất to giọng nói: “Người giết được Giang Vũ, tôi sẽ thưởng cho người đó năm triệu tệ, những người khác, sau
chuyện này cũng sẽ có năm trăm nghìn tệ thù lao”.
“Gia chủ yên tâm, cẩu tặc Giang Vũ kia dám đánh bị thương cậu chủ, chúng tôi nhất định sẽ khiến cậu ta phải trả bằng máu”.
“Cho dù cậu ta có được sức mạnh của Tông sư, chúng tôi nhiều người thế này, cùng xông hết lên cũng chắc chăn có thể làm thịt được cậu ta”.
“Chỉ cần cậu ta dám đến, vậy hôm nay không phải cậu ta chết thì sẽ là tôi chết!”
Nghe Kim Xương đưa ra mức tiền thưởng cao ngất ngưởng, tất cả mọi người đều vô cùng phấn khích.
“Ba!"
Đúng vào lúc này, Kim Tái An ngồi trên ghế tựa nhỏ giọng nhắc nhở: “Giang Vũ kia có mối quan hệ sâu sắc với Kỷ Tuyết Tình, chúng ta nếu giết chết cậu ta có khi nào sẽ gặp rắc rối không?”
“Kỷ Tuyết Tình nào?”, Kim Xương nghi hoặc nhìn về phía Kim Tái An.
“Chính là cô chủ của nhà họ Kỷ ở Kim Lăng!”.
||||| Truyện đề cử:
Ở Trọ Cùng Nhà |||||
“Mẹ kiếp!”
Nghe vậy, Kim Xương giật mình bật nhỏm dậy, phẫn nộ gào lên: “Cậu ta có quan hệ với Kỷ Tuyết Tình, sao mày không nói sớm hả?”
“Thời gian trước nhà họ Lăng ở tỉnh lị vì mạo phạm đến cô Kỷ mà cả nhà bị diệt môn, mày lại dám đi chọc vào người của cô ấy, muốn hại chết cả nhà à?”
“Bây giờ Kỷ Tuyết Tình đã rời khỏi Giang Châu, hơn nữa nhà họ Kỷ hầu như không chấp nhận Giang Vũ, con mới đi tìm cậu ta gây chuyện”.
Kim Tái An vội vàng giải thích: “Con điều tra rồi, Giang Vũ ban đầu là con rể ở rể của một gia tộc nhỏ ở Giang Châu, bị vợ cắm sừng cho ba năm, cuối cùng thì ly hôn”.
“Từng kết hôn?”
Kim Xương nhíu mày, lầm bầm nói: “Nhà họ Kỷ chắc chắn không thể nào để một người đàn ông đã từng kết hôn làm chồng của Kỷ Tuyết Tình... nhưng mà, việc gì cũng phải cẩn thận”.
“Ông chủ! Bên ngoài có người gõ cửa, nói là đến lấy dược thảo!”
Một người làm bỗng nhiên từ bên ngoài chạy vào báo.
“Chư vị hãy nấp lại đã!”