“Hahaha, dựa vào tu vi của cậu, cận chiến cũng phá không nổi hộ thể cương khí của tôi”.

Nhìn động tác của Giang Vũ, Kim Chiêm Long khinh thường cười khẩy: “Cậu còn muốn dùng chút nội kình đáng thương của mình để tấn công từ xa, thực sự là bưồn cười”.

Ngay khi Kim Chiêm Long đang chế nhạo cười lớn, một tia sét chói lóa đột nhiên bay ra từ lòng bàn tay của Giang Vũ và đánh mạnh vào tấm bảo vệ cương khí của Kim Chiêm Long.

Một tiếng vang lớn

“Bùm!”

Kim Chiêm Long mất cảnh giác trực tiếp bị đánh bay, mặc dù tấm bảo vệ cương khí trên người không bị phá vỡ nhưng trông có vẻ lại vô cùng nhếch nhác.

“Nhóc con, công phu này của cậu là gì vậy?”

Kim Chiêm Long đứng vững, thân thể bị sét đánh có chút tê dại, ngạc nhiên nhìn Giang Vũ.

“Chưởng Tâm Lôi

Giang Vũ cười mỉa, lại lần nữa giơ tay lên, tia sét chói lóa từ lòng bàn tay phải bay ra, tấn công trên người Kim Chiêm Long một cách điên cuồng.

Giang Vũ hiểu rõ, giữa mình và Kim Chiêm Long có sự chênh lệch tu vi không gì bù đắp được.

Vì vậy, anh căn bản không có ý định so vũ lực với đối phương, mà là chuẩn bị sử dụng những huyền thuật tiên pháp và các loại thủ đoạn khác, phân thắng bại chỉ trong một lần.

Đây cũng là lý do lúc trước biết nhà họ Lăng có hai vị Tông Sư mà Giang Vũ vẫn dám tới cửa tìm Lăng Vân tính sổ.

Cho dù Giang Vũ lúc ấy không phải là đối thủ của anh em nhà họ Ngô, dựa vào việc sử dụng thủ đoạn khác, anh cũng có đủ tự tin giải quyết Lăng Vân, báo thù cho Kỷ Tuyết Tình trước khi bị anh em nhà họ Ngô tiêu diệt

“Thật đáng giận, đây căn bản không phải là chiêu thức võ thuật”.

Kim Chiêm Long vận công lợi dụng cương khí ngăn cản đòn tấn công từ Chưởng Tâm Lôi, trong lòng thầm kinh ngạc: “Tên này rốt cuộc là ai?”

Kim Chiêm Long mặc dù là Tông Sư cường giả, nhưng chưa bao giờ giao du với người tu tiên, cũng không nhận ra chiêu thức mà Giang Vũ đang thi triển chính là huyền thuật tiên pháp.

Thấy Kim Chiêm Long lại bị Giang Vũ chèn ép, Kim Tái An ở bên cạnh mắt trợn tròn, lo lắng nói: “Chú Long, đừng chơi đùa với cậu ta nữa, tốc chiến tốc thắng đi!"

Kỷ Tuyết Tình trong xe thò đầu ra ngoài cửa sổ, kinh ngạc há to miệng.

Kỷ Tuyết Tình biết Giang Vũ biết y thuật, biết võ thuật, biết luyện dược, thậm chí biết cả huyền thuật và thuật cổ độc, nhưng không ngờ Giang Vũ còn biết pháp thuật.

“Khó trách anh ấy tự tin là một năm sau, nhất định có thể đến Kim Lăng tìm mình”.

Nhìn Chưởng Tâm Lôi của Giang Vũ, Kỷ Tuyết Tình kích động đến đỏ cả mặt: “Giang Vũ biết thuật pháp, một người như vậy, chờ một thời gian nữa, chắc chắn có thể. xưng bá thiên hạ, uy chấn bát phương”.

“Tên nhóc thối, cho dù cậu là ai thì cậu đã thành công chọc tức tôi rồi!”

Bị Giang Vũ tấn công từ xa làm cho sứt đầu mẻ chán, Kim Chiêm Long cũng không có thời gian ba hoa khoác lác như trước nữa, chịu đựng sự tấn công của Chưởng Tâm Lôi, phẫn nộ lao về phía Giang Vũ.

“Lão già kia, muốn tới gần cũng không dễ dàng như vậy!

Biết khoảng cách giữa mình và Kim Chiêm Long, Giang Vũ vừa thi triển thân pháp di chuyển xoay quanh né tránh Kim Chiêm Long, vừa không ngừng hướng về phía ông ta phóng ra Chưởng Tâm Lôi.

Đồng thời, trong lòng Giang Vũ cũng rất bất đắc

“Chênh lệch tu vi đúng là cản trở khó vượt quá. Nếu mình có thể bước vào cảnh giới Tông Sư, chỉ vài phút là có thể giết chết lão già này”.

“Tên nhóc khốn khiếp, hôm nay tôi nhất định phải băm cậu ra thành ngàn mảnh”.

Kim Chiêm Long hoàn toàn bị chọc vừa điên cuồng phóng thích sức mạnh Tông Sư, vừa nzjffEn răng nghiến lợi chửi rủa.

Chưởng Tâm Lôi của Giang Vũ dù không thể công phá lớp cương khí bảo vệ của Kim Chiêm Long, nhưng sức mạnh của sấm sét lại xuyên qua tấm bảo vệ cương khí, Kim Chiêm Long vẫn có thể cảm nhận được sự tê dại khiến cho ông ta vô cùng khó chịu.

Đường đường là cao thủ số một của nhà họ Kim, cường giả Tông Sư nội kình, nhưng ông ta lại bị một tên nhóc đại sư nội kình làm cho thảm hại như vậy, quá là mất mặt!

Giang Vũ xoay quanh Kim Chiêm Long vài vòng, đột nhiên dừng động tác lại, Chưởng Tâm Lôi trong tay cũng dập tắt.

“Lão già kia, ông muốn giết tôi thì ông hãy qua đây!”

Giang Vũ dừng bước, khiêu khích Kim Chiêm Long.

“Nội kình của cậu chắc hẳn đã không thể duy trì việc phóng thích Chưởng Tâm Lôi nữa, vậy tiếp theo đến lượt tôi ra tay!”

Kim Chiêm Long gầm lên giận dữ và nghiến răng lao về phía Giang Vũ.

“Thủ đoạn của tôi vẫn chưa hết đâu”.

Giang Vũ cười tà, đột nhiên cúi khom người, hai tay mạnh mẽ đập xuống mặt đất: “Tam tài phá không trận!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play