Lăng Sơ Nam cúi đầu xuống như 1 đứa bé mắc lỗi: “Xin lỗi chú, cháu chỉ muốn đến đây bơi 1 xíu thôi.”
Nhìn thiếu niên ngại ngùng đến nỗi cả người đỏ ửng, Phong Bất Dự không khỏi cảm thấy may mắn vì đã không kêu người cùng đến đây. Y nhanh chóng bước đến, cởi áo khoác khoác lên người Lăng Sơ Nam, ôm lấy cậu: “Không sao đâu, bảo bối muốn bơi lúc nào cũng được cả. Đừng để bị cảm lạnh.”
098 là người duy nhất vây xem ở đây, nó quả thực nhịn không được muốn vỗ tay khen ngợi kỹ thuật diễn của 2 người này. Nó biết rất rõ đức hạnh của Lăng Sơ Nam, nhưng lại không ngờ rằng kỹ thuật diễn của Phong Bất Dự cũng xuất sắc đến vậy. Rõ ràng dục vọng trong mắt đã sắp trào ra ngoài, vậy mà vẫn có thể nghiêm túc an ủi ký chủ nhà nó.
Lăng Sơ Nam đỏ mặt, né né tránh tránh khỏi người Phong Bất Dự: “Cháu, cháu muốn mặc quần áo.”
Lúc Lăng Sơ Nam cử động, “không cẩn thận” đụng phải vị trí mẫn cảm nào đó của người nọ, nhưng dường như cậu không hề ý thức được điều đó.
Phong Bất Dự hít 1 ngụm khí lạnh, ánh mắt tối lại, 1 lát sau y mới quét mắt đến chỗ quần áo của Lăng Sơ Nam: “Quần áo của cháu đều bẩn rồi, để chú mang cháu về phòng thay cái khác.”
"Dạ." Lăng Sơ Nam nhỏ giọng trả lời, sau đó lại rụt rụt vào ngực Phong Bất Dự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT