Nếu không phải gương mặt đang bẩn hề hề, Lăng Sơ Nam khóc lên sẽ rất đẹp. Lúc cậu khóc không có âm thanh, đôi mắt mở to, nước mắt như hạt đậu men theo gương mặt rơi xuống, tựa như 1 chú thỏ con xinh đẹp. 
Phong Bất Dự lại không có tâm tư quan sát, biểu tình trở nên hoảng loạn, chân tay luống cuống an ủi cậu, đau lòng trong ánh mắt gần như tràn ra ngoài.     
098 cảm thấy người đàn ông nọ có chút đáng thương: “Ký chủ, chúng ta dọa y như vậy hình như không được tốt cho lắm đi?”     
"Ngươi đau lòng cho y à?" Lăng Sơ Nam hỏi lại.     
098: “…” Đó là đồ ăn của ngài, không phải của nó! 
Vừa nghĩ như vậy, 098 lập tức cảm thấy bản thân không nên phải nhúng tay vào thì hơn.     
Lăng Sơ Nam khóc 1 trận liền thu nước mắt, Phong Bất Dự cẩn thận ôm cậu, khẩn trương cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu: “Có phải bị đau chỗ nào không? Để chú mang cháu đi bệnh viện nhé?”    

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play