"Tại tớ thấy cậu rất đẹp trai nha." Lăng Sơ Nam hướng thiếu niên đối diện lộ ra tươi cười.    
Viên Thành Việt: “…”    
Nhìn gương mặt đã trở nên đỏ bừng của thiếu niên, trong lòng Lăng Sơ Nam liền cười ra tiếng: “098, hắn đáng yêu quá.”    
098: “Ký chủ, ngài đùa giỡn trẻ vị thành niên như vậy là không phong độ đâu.”    
"Nhưng mà ta nhỏ hơn hắn nha."
…Ngài chỉ là trông nhỏ con thôi, còn số tuổi so với tất cả người ở đây không chỉ 1 con số đâu. Mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng 098 vẫn từ bỏ tiếp tục tranh luận với Lăng Sơ Nam.    
Có lẽ là do diện mạo của Lăng Sơ Nam đáng yêu nên tất cả học sinh trong lớp đều mang theo thiện cảm và tò mò với cậu, xem Lăng Sơ Nam như em trai nhỏ của mình. Lúc tan học, Lăng Sơ Nam còn nhận được rất nhiều đồ ăn vặt, cậu cười tủm tỉm nói cám ơn với các "anh trai chị gái", thu hoạch 1 đống lời khen "đáng yêu quá", sau đó đầy hào phóng đem đồ ăn vặt chia sẻ với bạn cùng bàn.    
Nhìn 1 đống lớn thực phẩm "rác rưởi" bị đẩy đến trước mặt mình, Viên Thành Việt có chút mếu máo, theo bản năng muốn đẩy trở lại cho Lăng Sơ Nam. Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt to tròn của cậu, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nhận hết, còn rất không tình nguyện mà nói 2 chữ "cảm ơn".   
"Xem ra kỹ năng công lược của ta vẫn không suy giảm." Tạm thời buông tha cho thiếu niên ngạo kiều bên cạnh, Lăng Sơ Nam đem lực chú ý của mình toàn bộ dồn vào sách giáo khoa trên bàn, sau đó nói với 098: “Nữ chính đến Viên gia chưa?”    

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play