Bởi vì Sở Vân chết sớm, sát trận còn chưa hoàn toàn khởi động, bản thân nó còn có khuyết điểm nên trừ bỏ 1 ít người trong thành phố bị sát khí ảnh hưởng mà hôn mê bất tỉnh thì không tạo nên thương vong gì. Nhưng kì lạ chính là sau khi Sở Vân chết, xác của cô ta lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Sau khi sương mù dày đặc tan đi, ánh trăng dần dần thò ra, đường đèn cũng sáng trở lại, 1 thành phố tĩnh mịch khôi phục lại sức sống trong nháy mắt, trung tâm thành phố cũng tụ tập 1 đám người.
Vị trí dừng xe của Lăng Sơ Nam rất xảo quyệt, vừa lúc chặn ngang đường ra 1 hẻm nhỏ. Lúc này có không ít người vì muốn đi ra khỏi hẻm mà phải nghiêng người sang 1 bên, oán giận hành vi đỗ xe loạn này.
Tề dương vừa mới đặt balo của Lăng Sơ Nam vào ghế lái, bả vai đột nhiên bị đập 1 cái: “Ê nhóc, dịch xe ra chút đi, chú mày cản đường của đại ca rồi.”
Đó là 1 thanh niên tóc vàng nóng nảy, khóe miệng cong lên 1 độ cung kiêu ngạo, trong miệng ngậm 1 điếu thuốc, sau lưng còn có 1 đám thanh niên cũng đồng dạng như côn đồ. Đại ca trong miệng hắn là 1 người đàn ông cao gần 2m, mặt hung tướng, mùa đông cũng chỉ mặc 1 chiếc áo khoác không kéo khóa, lộ ra cơ ngực đầy hình xăm dữ tợn.
Tề Dương chú ý tới lệ khí trên người đàn ông, trong mắt xẹt qua 1 tia sáng.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không nhanh lái xe đi! Có tin bố mày đập con xe này ra không?" Tên côn đồ giơ nắm tay nhưng không đập vào xe. Siêu xe sở dĩ gọi là siêu xe, dù ngoại hình của nó điệu thấp nhưng nếu đập hỏng thật thì hắn cũng chẳng có tiền mà đền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play