Trong 2 năm này, Đoạn Trình Uyên đã đem người làm trong nhà toàn bộ rửa sạch 1 lần. Tuy rằng như vậy, nhưng không gian hoạt động của Lăng Sơ Nam vẫn còn hạn chế.
Nhà cũ rất lớn, hơn nữa hiện tại Lăng Sơ Nam vẫn còn là 1 đứa bé mắc chứng tự bế, cho nên nhìn qua cũng không có cảm giác không tự do.
Gần đây, Đoạn Trình Uyên có thói quen sau khi ăn xong cơm chiều sẽ mang Lăng Sơ Nam đến hậu viện tản bộ, lúc đó y mới có thời gian tâm sự với Lăng Sơ Nam. Có điều vẫn như cũ đa số là tự Đoạn Trình Uyên nói, Lăng Sơ Nam nghe, thỉnh thoảng cậu sẽ trả lời lại vài chữ, như vậy cũng đủ để Đoạn Trình Uyên vui vẻ cả ngày trời.
Hôm nay Đoạn Trình Uyên không thể về nhà, công việc này liền chuyển cho Trì Phong. Trì Phong dắt theo vị tiểu tổ tông này đến hậu viện, tay anh còn cầm theo 1 đĩa trái cây đi phía sau Lăng Sơ Nam, nhịn không được khuyên nhủ: “Aida tiểu thiếu gia à, cậu ăn 1 miếng đi. Nếu không lát nữa Đoạn thiếu trở về, biết cậu không ăn trái cây sẽ tức giận đấy.”
"Anh ta quá là thú vị." Lăng Sơ Nam nói với 098.
"Hình như sắp khóc rồi." Đối với đối tượng luôn bị ký chủ khi dễ này, 098 tỏ vẻ rất thích vây xem.
Vào lúc này, điện thoại của Trì Phong vang lên, anh ta nhìn thông báo trên màn hình, quay sang cười cười với Lăng Sơ Nam, bưng đĩa trái cây đến 1 bên nghe điện thoại: “Alo?”
"Giúp ta nghe lén điện thoại của anh ta." Lăng Sơ Nam ngồi lên chiếc xích đu, nói với 098.
2 phút sau, Trì Phong cúp điện thoại, sắc mặt rất khó coi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT